☆19
Không ai là hoàn hảo cả, con người dù tốt đẹp đến nhường nào thì cũng sẽ có khuyết điểm.
Nam Thần cũng vậy, ảnh cũng là con người, suy ra ảnh cũng có khuyết điểm.
Tôi từng nói chồng mình rất hai mặt rồi đúng không? Kỳ thật, Nam Thần nhà tôi đáng yêu lắm. Những thứ anh đạt được như ngày hôm nay không phải tự nhiên mà đến, tất cả đều là do ảnh đã cố hết sức cho mục tiêu của mình.
Nam Thần tuy lợi hại, nhưng ảnh cũng đã gặp rất nhiều chướng ngại trong cuộc sống. Từng bị các vị cấp cao mắng, từng bị bệnh nhân ghét bỏ, hoài nghi, và còn rất nhiều lần bị đổ oan nữa kìa. Tôi còn nhớ mười mấy năm về trước, lúc chúng tôi còn đang trong tình trạng yêu xa. Cách nhau cả nửa vòng trái đất, sự khác biệt lớn hơn so với tôi tưởng tượng.
Lần nọ, tầm một hai giờ sáng, Nam Thần gọi điện thoại cho tôi.
Anh không nói gì cả, tôi cũng chẳng mở lời. Không khí yên lặng ấy cứ trôi qua tầm nửa tiếng sau, Nam Thần bỗng khẽ thở dài một tiếng, sau đó nói: "Anh nhớ em."
Chỉ ba chữ vỏn vẹn thôi mà khiến tôi muốn khóc, tôi cũng nhớ anh rất nhiều, vô cùng nhiều nữa là đằng khác.
Tôi nhanh chóng bình ổn lại tâm tình nghẹn ngào của mình, dùng ý chí kiên định cả đời này để đáp lại anh, "Không cần vắt kiệt sức của mình đâu, em đợi được."
Rất lâu về sau, Nam Thần thủ thỉ với tôi rằng, đoạn thời gian ấy anh bị một vị bệnh nhân giàu có kiện vì tội tiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-a-lai-day-thom-mot-chut/1107852/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.