Thiên Cơ Các.
Từ sau khi Quý Thanh Lâm bỏ đi, Tư Nhược Trần vẫn luôn tìm việc để bản thân bận rộn, từ trong ra ngoài từ nhỏ tới lớn, chuyện gì trong các cũng có thể nhìn thấy bóng dáng y.
Vốn dĩ dưới sự chèn ép của Nhan Linh, rất nhiều môn nhân không hề công nhận một người bên ngoài tới đây như Tư Nhược Trần. Nhưng từ sau những chuyện này, rất nhiều người đã chịu thay đổi cái nhìn về y, bắt đầu thật sự công nhận thân phận của y.
Tư Nhược Trần lại chẳng sợ làm thêm nhiều việc thế nào, bận bịu tới khuya thì vẫn có lúc phải dừng lại.
Khi màn đêm ngã xuống, một mình trong phòng, y sẽ luôn không thể kiềm chế mà nghĩ về Quý Thanh Lâm.
Khi nghĩ tới thời gian vui vẻ ngắn ngủi của hai người bọn họ, sẽ vô thức cong môi cười.
Nhưng đa số thời gian y lại không thể quên được, ánh mắt lạnh lùng của Quý Thanh Lâm khi nhìn y.
Mỗi lúc nếu y cảm thấy một chút cảm giác hạnh phúc, muốn tìm chứng cứ chứng minh Quý Thanh Lâm cũng từng thích y chút ít, thì những sự tủi thân nhục nhã đó lại giống như một cái tát, đánh y đến mức không nói thành lời.
Y ngã mình ra sau, mệt mỏi dựa vào trên ghế, bàn tay che chặt đôi mắt lại, như muốn ép bản thân chìm vào trong bóng tối cứ thế đi vào giấc ngủ.
Nhưng không thể được, người đó tựa như đã bị khắc sâu vào xương cốt y, không thể nào quên nổi dù chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cun-ngoan-cua-su-ton-phan-dien-vua-ngau-lai-vua-cung/3731614/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.