Hoa Ngưng Vũ thấy Quý Thanh Lâm nháy mắt ra hiệu với mình, nên đã qua loa lừa gạt y cho qua chuyện, sau đó nhanh chóng mời họ dùng bữa.
Sau khi ngồi xuống, hạ nhân đặt món lên bàn rồi rót rượu vào cốc.
Sau lưng là một rừng mai rộng lớn đang nở rộ, lúc nào cũng ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng.
Thị nữ mặc áo lụa hơi nghiêng người rót rượu cho họ.
Quý Thanh Lâm cầm lên ngửi thử, nhướng mày: "Rượu này là..."
"Là rượu trái cây." Hoa Ngưng Vũ giải thích, "Rượu trái cây tuy không thơm bằng rượu thuần túy, nhưng cũng mang hương thanh mát, có một loại tư vị khác, cũng không dễ say."
Ở nơi xa lạ này, giữ được sự tỉnh táo quả thực là an toàn nhất.
Hoa Ngưng Vũ chỉ muốn mời họ một bữa đơn thuần, không muốn khiến họ nghi ngờ.
Quý Thanh Lâm cũng hiểu được cô nghĩ gì, chỉ là có người nếu uống say sẽ tốt hơn, sẽ không hỏi hắn lung tung.
"Thật ra ta thích uống rượu thuần hơn, càng mạnh càng tốt."
Hoa Ngưng Vũ không khuyên can gì, chỉ bảo thị nữ đi lấy.
Trong lúc ăn mấy người họ tùy ý trò chuyện, phần lớn là Quý Thanh Lâm hỏi, Hoa Ngưng Vũ trả lời.
Quý Thanh Lâm: "Nhìn ngươi như vậy có vẻ địa vị ở đây cũng không thấp nhỉ?"
Hoa Ngưng Vũ: "Trong Thiên Cơ Các có một Các chủ và hai trưởng lão. Mỗi trưởng lão đều có một đệ tử thân truyền, thường quản lý các tổ chức khác nhau. Ta là đệ tử của đại trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cun-ngoan-cua-su-ton-phan-dien-vua-ngau-lai-vua-cung/3536925/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.