🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc này, càng đến gần quan ngoại, khí huyết hòa trong gió nóng và cát dường như càng mãnh liệt hơn.



Quý Thanh Lâm từ xa nhìn lại, tựa hồ có thể cảm giác được từ nơi đó truyền đến tuyệt vọng cùng tử vong.



Hắn tự nghĩ mình không phải là quân tử coi thiên hạ là trách nhiệm, không cần thiết phải quan tâm an nguy của Đại Ngụy, nhưng tình hình hiện tại đúng là tồn vinh cùng tiến, gánh nặng này đổ lên vai hắn là điều dễ hiểu.



Dù hắn không muốn gánh thì cũng phải gánh.



Chỉ là...



Trong thế giới xa lạ này, ngoài mình còn ai có thể đi cứu y?



Mặc Tùng nhìn thấy sự bối rối của hắn, cho rằng hắn không thể vượt qua trở ngại trong lòng, không muốn bản thân thấy chết không cứu. Mặc Tùng nghĩ có lẽ mình phải làm kẻ ác một lần, nên mở miệng kuyên nhủ:



"Vương Gia đừng lo lắng quá. Lỡ như là do nó tự mình bỏ đi thì sao? Hiện tại chuyện ở Bình Dương Quan gấp lắm rồi, không cần thiết vì một người không quan trọng mà làm như vậy. Hơn nữa, trước đây ngài đã cứu nó một lần, có thể coi là điều nhân từ nhất với nó rồi, nếu không có ngài thì nó đã chết từ lâu rồi."



"Bây giờ... coi như đó là số phận của nó đi."



"Số phận của nó?"



Quý Thanh Lâm cười thành tiếng: "Số phận của nó là gì? Đây chính là số phận của nó sao?"



Mặc Tùng bình tĩnh nói:



"Vương Gia, nó chỉ là một đứa nhỏ trong thanh lâu, sinh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cun-ngoan-cua-su-ton-phan-dien-vua-ngau-lai-vua-cung/3508982/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.