"Ha ha, thật sự là tuyệt sắc, không biết tối nay vưu vật này sẽ là hoa trong nhà ai?"
Có người xem đến nổi mắt như rớt ra, làn da thiếu niên mềm mại như tích nước, phiếm hồng nhạt, khiến người nhìn tới mê mệt.
"Chỉ là bảo đêm đầu tiên của nó cũng không biết thật không, Giao Nhân này rõ ràng đang dục hỏa đốt người, không chừng đã bị bao nhiêu người dạy dỗ mới có được bộ dạng câu nhân như thế."
"Hồng Nương à, cô đừng có lừa chúng tôi đó, Giao Nhân vốn đã quý hiếm huống chi còn non mềm sạch sẽ thế này, chắc không phải cô muốn hét giá trên trời nên mới lừa chúng ta đó chứ?"
Những kẻ khác tranh nhau dò hỏi, đóa hoa đã bị người hái sẽ kém xa đóa hoa vừa nở chưa ai động qua.
Hồng Nương không tức giận dù bị tra hỏi, chỉ liếc mắt ra hiệu cho gã đàn ông đứng gần Tư Nhược Trần.
Gã hiểu ý, vươn tay chạm vào eo Tư Nhược Trần cách lớp vải mỏng.
Lúc gã chạm vào người, Tư Nhược Trần không kiềm được phát ra một tiếng rên rỉ kìm nén nhưng thoải mái, chỉ là một tiếng rên nhỏ y đã cắn môi kiềm chế, đôi mắt ngấn nước, không muốn mình phát ra âm thanh đáng xấu hổ một lần nào nữa.
Mẫn cảm ngây ngô như thế, chắc chắn chưa trải qua chuyện kia.
Mùi hương ngọt nị nhanh chóng lan ra cả tiền sảnh, mọi người ngửi đến say mê.
Những người phía dưới vừa nghe thấy tiếng rên nhỏ này không khỏi hưng phấn, họ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cun-ngoan-cua-su-ton-phan-dien-vua-ngau-lai-vua-cung/3499789/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.