Khoảnh khắc Nhiếp Chính Vương xuất hiện, không khí dường như đóng băng, tất cả mọi người hầu như đều quỳ xuống ngay lập tức. 
Quen thuộc đến mức như đã trải qua chuyện này vô số lần. 
Họ khom lưn khụy gối, không dám ngẩng đầu nhìn. 
Quý Thanh Lâm đi từng bước một lên cầu thang, đi đến nhã gian ở ngay giữa lầu hai, bước chân hờ hững của hắn lại khiến nhịp tim mọi người tăng mãnh liệt. 
Hắn bước đi rất chậm nhưng không ai dám hé răng nói nhiều nửa lời. 
Quý Thanh Lâm nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, chọn tư thế thoải mái dựa vào. 
Lúc này mọi người mới miễn cưỡng đỡ nhau đứng dậy, chậm rãi thở ra những ngột ngạt tích tụ trong lòng, hai chân vẫn còn run rẩy. 
Giọng nói lạnh như băng của Quý Thanh Lâm vang lên: 
"Bổn vương cho các ngươi đứng dậy chưa?" 
Mọi người cứng người, hai chân mềm nhũn đồng loạt quỳ xuống. 
Quý Thanh Lâm chống cằm nhàm chán nhìn Liên Hoa: 
"Công chúa điện hạ, người muốn thần hành lễ với người ư?" 
Liên Hoa quỳ xụp xuống đất, nghe tới đây run rẩy không ngừng. 
Thất hoàng tử Sở Uyên đào hôn trong ngày cưới,giờ đã thi cốt vô tồn, mặt mũi hoàng thất bị mất sạch nhưng cũng không dám nói một lời. 
Dù hôm nay Nhiếp Chính Vương muốn lấy mạng của nàng, cũng dễ như bóp chết một con kiến. 
Mọi người thầm thở dài: Xong rồi, công chúa duy nhất của Đại Ngụy cũng sắp không còn rồi. 
Hoàng thất đều chỉ là con rối trong tay Quý Thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cun-ngoan-cua-su-ton-phan-dien-vua-ngau-lai-vua-cung/2882588/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.