Vô Song hiện tại mới nhận ra đứng trước mặt mình là con người nào, một người... rất giống Vô Song.
Hoàng Thường có thể cúc cung tận tụy vô oán vô hối vì Đại Thanh nhưng với những quốc gia khác hoặc đối với kẻ địch thì không thế.
Nếu Hoàng Thường có đủ khả năng rút ra Thất Chủng Hồn, Hoàng Thường nhất định tự thân đi rút, tự thân đi diệt Phù Tang mà chẳng đợi đến Đại Quốc Chủ đi làm.
Chỉ trong ít phút trước trong đầu Cơ Vô Song còn nghĩ mượn sức Hoàng Thường đi giải quyết Đại Quốc Chủ nhưng mà hiện tại nàng lập tức bỏ cái suy nghĩ đó trong đầu, Hoàng Thường đáng sợ không khác gì Đại Quốc Chủ.
Hoàng Thường cũng không biết Vô Song đang nghĩ gì, Hoàng Thường thậm chí không quan tâm, trong cái không khí có chút căng thẳng giữa hai người thì Hoàng Thường bỗng nở nụ cười, khí thế trên thân như hoàn toàn tan biến, trở lại dạng một thiếu niên bình bình phàm phàm.
"Cơ nữ hiệp, lão đạo nói đùa mà thôi, dù sao không phải Cơ nữ hiệp cũng đang nói đùa sao? ".
Nhìn Hoàng Thường cười cười lúc này Cơ Vô Song triệt để không biết nói gì, nàng dĩ nhiên không tin Hoàng Thường nói đùa nhưng mà ngay cả Hoàng Thường thật tâm cũng không muốn đi sâu vào chuyện này, trong phút chốc Vô Song như lại hiểu thêm Hoàng Thường một chút.
Hoàng Thường hiện tại nhìn như thong dong tự tại, quyền khuynh thiên hạ nhưng mà áp lực mà Hoàng Thường phải gánh cũng lớn hơn ai hết, tại cái thời đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298587/quyen-5-chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.