Biện Tài Thiên thở dài nhưng mà tiếng thở dài của nàng không phải chỉ có mình nàng nghe được , ở trong phòng này còn có Phúc Lộc Thọ .
Phúc Lộc Thọ là người đứng tứ ba trong Thất Phúc Thần , giờ khắc này Phúc Lộc Thọ không khỏi quan tâm mà nhìn Biện Tài Thiên .
"Lo lắng cho bọn họ sao ? ".
Âm thanh già nua của Phúc Lộc Thọ vang lên làm cho Biện Tài Thiên khẽ cười , nụ cười có chút nhợt nhạt .
"Muội cũng không rõ , lần này muội có cảm giác rất lạ nhưng mà trên lý thuyết mọi người không thể chết mới đúng , hai người đi cùng nhau càng không thể chết ".
Lời của Biện Tài Thiên nói không sai , trên lý thuyết thì Thất Phúc Thần không chết được nhưng mà lý thuyết chỉ là lý thuyết , thực tế khác xa cái lý thuyết kia , cái chết của Bố Đại là minh chứng rõ nhất .
Phúc Lộc Thọ giờ khắc này ngồi xuống bên cạnh Biện Tài Thiên , Phúc Lộc Thọ bắt đầu đắn đo suy nghĩ một chút rồi hỏi .
"Ta nghe nói trong bọn họ có truyền nhân của kẻ kia , chẳng nhẽ ngươi sợ thứ đó ? ".
Nhắc đến thứ đó trong miệng Phúc Lộc Thọ thì quả thật Biện Tài Thiên sợ , chỉ cần trải qua trận chiến đó thì thế gian này không thể không sợ .
Tiêu Dao kinh diễm tuyệt luân , Độc Cô ngạo thị nhân thế .
Mỗi con người có một thời đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298560/quyen-5-chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.