Ngày hôm nay thực sự là một ngày đẹp trời, một ngày trời quang mây tạnh, một ngày mà thứ không khí tươi mát của nó thổi sức sống tới vạn vật.
Ngày hôm nay có hai người một già một trẻ lên tới Bồng Lai, người già lúc này lưng dựa vào một thân cây lớn, vẻ mặt đầy mệt mỏi còn người trẻ bắt đầu đi thám thính "hoang đảo" này.
Hai ngày lênh đênh trên biển, cái gì cũng có thể bỏ qua nhưng mà cơn khát là thứ không thể bỏ qua, hai người bị cái cơn khát này hành hạ suốt hai ngày, giờ khắc này có thể lên đảo đương nhiên phải đi tìm nguồn nước.
Cũng không rõ lý do gì người trẻ lại quyết định để người già ngồi lại nơi này dù sao ngoài biển cũng là giặc Oa, cũng là người Phù Tang, ai biết đám người này có lên đảo không hoặc trên đảo có người Phù Tang không, khi thấy lão nhân già nua kia thì sẽ làm gì?.
Dĩ nhiên đây là việc của hai người, hai người một già một trẻ này nghĩ gì có lẽ cũng không ai biết cả, chỉ rõ người trẻ rời đi, đi thật sâu vào bên trong đảo tìm nước ngọt còn người già thì ở ngoài rìa đảo, thả lưng dựa vào gốc cây, bản thân lão nhân này như muốn dùng toàn bộ thời gian để hồi sức vậy.
Khi người trẻ rời đi không bao lâu thì trời cũng rạng sáng, lúc này bở biển liền có biến động, từ dưới mặt nước biển dĩ nhiên lại có một bóng người xuất hiện, một người đi ra từ dưới đại dương kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298548/quyen-5-chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.