Chương trước
Chương sau
Vô Song thực sự phải cảm ơn Ebisu rất nhiều, nếu không có trận chiến của Ebisu với Lý Thương Hải thì Vô Song cũng khó mà nhìn ra Sinh Tử Nhị Khí lợi hại.

Sinh Tử Nhị Khí thực sự rất mạnh, nó thậm chí còn mạnh hơn ma khí bởi vì nó là hai cực hoàn toàn đối nghịch, tương sinh tương khắc mà thành.

Dĩ nhiên Sinh Tử Nhị Khí có mạnh đi chăng nữa thì cũng có điểm yếu, điểm yếu của nó chính là quá khó tu luyện, quá khó tạo thành nhưng mà Vô Song vẫn dám liều bởi vì hắn có Bất Tử Hỏa, có Phượng Hoàng Châm hơn nữa có nguồn tử khí cực kỳ khủng bố ở ngay bên cạnh thì Vô Song dám đi liều. 

Trên thực tế ma khí không sánh bằng Sinh Tử Nhị Khí nhưng mà khi lượng đến một mức nào đó thì cũng có thể ép chất, Sinh Tử Nhị Khí của Vô Song thực sự quá ít, muốn mang ma khí ra đè nén nó, không chế nó thật ra cũng chẳng khó.

Lại nói Vô Song lúc này, sau khi hắn đặt cược thắng thì hắn bắt đầu dung nhập vào trận pháp của Cổ Tế Đàn, giờ khắc này Vô Song có một cảm giác kỳ diệu vô cùng.

Toàn bộ Cổ Tế Đàn bỗng chốc biến thành một vũ trụ với muôn vàn tinh tú.

Đây không phải không gian thay đổi mà là tiềm thức của Vô Song thay đổi, tiềm thức của hắn đang kết nối với Cổ Tế Đàn này.

Vô Song vốn nghĩ đây là nơi để Đại Quốc Chủ tu luyện hoặc làm cái gì đó liên quan tới ma khí của Bồng Lai bởi đúng là Cổ Tế Đàn kết nối với một lượng ma khí vô cùng khủng khiếp bất quá giờ khắc này hắn lại không biết mình đoán là đúng hay là sai.

Vô Song đang ở trong một vũ trụ kỳ dị, nơi này không có các vì sao, không có nhật nguyệt tinh thần, nơi này thuần một màu đen nhưng mà cũng rất khó để miêu tả.

Vô Song cảm nhận rõ ràng được trong cái vũ trụ này có rất nhiều hành tinh hoặc các vật thể mà hắn không biết cách gọi tên, những vật thể này đang tỏa ra thứ ánh sáng hắc ám, thứ ánh sáng màu đen.

Trong không gian màu đen lại tỏa ra thứ ánh sáng màu đen trên lý thuyết căn bản sẽ không thấy cái gì nhưng Vô Song thật sự có thể cảm nhận được.

Thứ ánh sáng màu đen kia Vô Song không biết là gì, hắn gần như cũng không thể di chuyển trong không gian này, Vô Song chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.

Phía ngoài thân thể hắn, ma khí vẫn tiến vào, phía ngoài cơ thể hắn Ma Long vẫn đang phát triển nhưng bên trong tâm thần thì Vô Song như đang bị đình trụ, đây là thứ làm Vô Song lo lắng nhất.

Hắn không có thời gian, Thiên Thánh cũng không có thời gian, ai mà biết được khi kết nối với vạn đạo trận văn thì sẽ như thế này?, nếu tâm thần không thể thoát ra thì dù Vô Song đạt tới Thất Long, cho dù Vô Song có thể cứu được Thiên Thánh thì cũng bằng thừa, tâm thần không thoát được ra khác gì đại não không hoạt động.

May mắn cho Vô Song cái không gian này cũng chẳng giữ hắn lâu, rốt cuộc cũng có chuyển biến.

Tất nhiên đây cũng là việc dễ hiểu, nơi này nếu khóa lại tâm thần của Vô Song quá lâu thì nó cũng sẽ khóa tâm thần của bất cứ ai tiến vào bao gồm Đại Quốc Chủ, nếu như thế Đại Quốc Chủ còn dùng nơi này làm gì.

Không gian bắt đầu thay đổi, từ một vũ trụ hoàn toàn bị che phủ bởi đêm tối giờ khắc này nó biến thành một đại chiến trường, một đại chiến trường chỉ toàn người chết.

Đại chiến trường trước mặt Vô Song có rất rất nhiều sinh vật, bất kể hình thù gì cũng có, từ nhân tộc, thú tộc, cự nhân tộc..., tất cả đều chết.

Trong cái đại chiến trường này chỉ có hai loại màu sắc chủ đạo.

Đầu tiên là màu đỏ của máu, thứ hai mà màu đen, màu đen thuộc về một sinh vật sống duy nhất.

Nơi này có một sinh vật sống, một thứ không phải con người mà cũng chẳng rõ nam nữ bất quá Vô Song thực sự thiên về phương án thứ này là nữ.

Sinh vật kia chính là bức tượng trong Nội Thị Điện, một thứ toàn thân màu đen, nửa thân dưới là một làn váy đen che phủ hoàn toàn hai chân, hai tay cầm hai thanh loan đao hình bán nguyệt, hai thanh loan đao lại mang theo màu trắng thuần khiết.

Sinh vật này không để ý tới Vô Song, nó huyền phù giữa trời mà bắt đầu hấp thu, ngực của nó sáng lên sau đó toàn bộ tử khí, sát khí thậm chí thi khí ở cái đại chiến trường này đều bị nó hút vào người.

Sinh vật này hút khô toàn bộ đại chiến trường, biến toàn bộ đại chiến trường thành bột, nó xóa sổ toàn bộ sự tồn tại của chiến trường này, thứ duy nhất chứng minh chiến trường từng tồn tại chính là vòng tử nguyệt hiện ra trên ngực nó, tử nguyệt được kết tinh bằng tất cả năng lượng trái chiều của đại chiến trường.

Sau khi hấp thụ toàn bộ thứ năng lượng này để kế tinh thành tử nguyệt nó liền rời đi, theo nó rời đi Vô Song cũng dần dần tỉnh lại.

Sau khi tỉnh lại việc đầu tiên mà Vô Song làm là dùng ánh mắt đánh giá tất cả, hắn trở lại Cổ Tế Điện.

Việc thứ hai mà Vô Song làm là cười, hắn khẽ nhếch miệng.

Vô Song rốt cuộc biết Đại Quốc Chủ đang nhắm tới cái gì, Đại Quốc Chủ đang nhắm tới thứ năng lượng kia.

Ở toàn bộ Bồng Lai không thiếu ma khí.

Ở Bồng Lai thậm chí không thiếu thi khí.

Đại Quốc Chủ luyện chế sinh khôi, biến Nobunaga trở thành sinh khôi chính là vì thi khí thậm chí cổ quan tài mà đám người phủ Đại Tướng Quân mang tới cũng có thể liên quan tới thi khí.

Sát khí, huyết khí, tử khí... những thứ này Vô Song không rõ tập hợp ở đâu nhưng chỉ sợ với Đại Quốc Chủ thì đây không phải việc khó.

Sát khí có thể tìm thấy ở các đại chiến trường và dĩ nhiên huyết khí cùng tử khí cũng thế.

Nói tới các đại chiến trường thì nơi nào qua được chiến tranh Mông – Kim?, sau chiến tranh Mông – Kim chính là Mông – Thanh.

Bắc Cương không thiếu đại chiến trường hơn nữa chỉ sợ Đế Thích Thiên cũng đã tập hợp những khí này từ rất lâu rất lâu.

Đại Quốc Chủ lần này ra tay... trùng với thời điểm Bắc Cương cho đoàn sứ giả sang Đại Thanh, thời điểm đình chiến của Bắc Cương cùng Đại Thanh.

Vì cái gì Bắc Cương muốn đình chiến?, đáp án là vì Đế Thích Thiên muốn nghỉ dưỡng, hắn muốn chuẩn bị chơi một ván thật lớn.

Nếu Vô Song không nhầm thì năm loại khí đã tập hợp đủ dưới sự hợp lực của Đế Thích Thiên cùng Đại Quốc Chủ, vấn đề là làm sao để cả hai tập hợp 5 loại khí này?, Vô Song liền nghĩ tới Phù Tang.

Mục tiêu lần này của Đại Quốc Chủ chính là Phù Tang, Thiên Hoàng cũng vậy mà Đại Tướng Quân cũng thế, đây đều là những người nắm giữ cách cục của Phù Tang.

Vô Song thậm chí nghĩ tới Đại Quốc Chủ muốn tạo nên một hồi chiến quốc chứ hai của Phù Tang, lấy toàn bộ Phù Tang làm một lò xay thịt, làm một đại chiến trường sau đó thả năm thứ khí kia vào để rồi Đê Thích Thiên sẽ xuất hiện, Đế Thích Thiên sẽ đóng vai trò của sinh vật kia, kết hợp năm loại dị khí trong thiên địa. 

Thi khí, sát khí, huyết khí, tử khí, ma khí... Vô Song không rõ tập hợp được năm loại khí này thì sẽ ra cái gì bởi trong những hình ảnh mà Vô Song thấy hắn cũng không cảm nhận được sinh vật kia mạnh mẽ ra sao, hắn chỉ như đang được xem lại một thước phim tài liệu thôi vậy bất quá Vô Song thừa hiểu dạng năng lượng kia bá đạo ra sao, khủng bố thế nào.

Dạng năng lượng kia một khi được hình thành, một khi Đế Thích Thiên có thể tụ lại một thân, thế gian này đã không ai cản được hắn.

Đế Thích Thiên muốn phi thăng, mục tiêu của hắn là thiên giới nhưng mà con người như Đế Thích Thiên thì sao có thể chịu bừa bãi vô danh?, hắn lên tiên giới theo cách thông thường thì chỉ sợ sẽ mất rất rất nhiều năm mới leo lên lại vị trí ban đầu của hắn ở âm giới, một người như Đế Thích Thiên sao có thể chấp nhận.

Hắn muốn đường đường chính chính lên thiên giới, muốn trở thành tuyệt thế nhân vật nơi thiên giới.

Giờ khắc này Vô Song có chút sợ, hắn sợ Đế Thích Thiên khẩu vị không phải chỉ là Phù Tang... kẻ này rất có thể mang cả thiên hạ làm đại chiến trường để nuôi dưỡng năm loại dị khí kết tinh tại thân, như vậy không khác gì đồ một giới.

Nhắm mắt lại, Vô Song cũng âm thầm sợ suy đoán của mình đồng thời hắn lại nghĩ đến thứ sinh vật gọi là Ma Long, thứ sinh vật mà Đại Quốc Chủ nuôi dưỡng nơi Ngu Trà Mộ.

Nghĩ tới Ma Long, Vô Song lại mở mắt ra, ánh mắt hắn sáng lên không ít.

Ma Long của Vô Song rốt cuộc đã đạt tới Thất Long, hắn hiện tại là Ma Hóa Thất Long.

Thất Long có gì khác Lục Long mà để Vô Song nhất mực muốn đột phá, bất chấp tất cả?.

Vô Song cùng Ma Long có một loại kết nối tâm thần, giờ khắc Ma Long nhìn thấy tử khí trên người Thiên Thánh rõ ràng Vô Song cảm giác được sự thèm muốn xen lẫn sợ hãi của Ma Long, nó như đang bị vây vào một loại ranh giới giữa "ăn" và "không ăn".

Giờ khắc đó Vô Song hiểu Ma Long đang lưỡng lự, trạng thái của nó khó mà hấp thụ được tử khí nhưng trong tiềm thức của nó có lẽ tử khí lại là vật đại bổ.

Khi tiến vào Cổ Tế Đàn, Vô Song thay vì dẫn tử khí vào thân thể lại mở ra Ma Long Giáo, khi đó Vô Song hiểu Ma Long không hấp thu được tử khí trên người Thiên Thánh, lúc đó hắn mới dùng phương án hai, liều mạng sử dụng Bất Tử Hỏa.

Giờ khắc này, Ma Long có thêm một cái đầu.

Giờ khắc này Ma Long đúng là đói hơn nữa nó bắt đầu thèm thuồng thứ gọi là tử khí kia.

Năm loại dị năng lượng mà sinh vật kia hấp thụ có thể nói đều là năng lượng mặt trái thậm chí bị con người con là tà ác nhưng mà đây lại là năm loại lực lượng tối nguyên thủy của âm giới, là lực lượng thuần khiết nhất của âm giới.

Ma Long có thể nuốt được ma khí thì về lý thuyết nó có thể nuốt được tử khí, cái lý thuyết này chính thức được Vô Song chứng minh.

Đại Quốc Chủ có ký ức của Đế Thích Thiên, hắn bắt đầu nuôi cấy Ma Long chỉ sợ cũng vì một đáp án này.

Đế Thích Thiên cùng Đại Quốc Chủ đều là nhục thể nhục thân hoặc chí ít thân thể bọn họ chẳng thế giống cái sinh vật kia vì vậy bọn họ nhất định phải cần Ma Long, cần Ma Long vì mình luyện hóa năm loại dị khí.

Vô Song giờ khắc này ở cảnh giới Thất Long... đồng thời trước mặt hắn chính là loại dị khí thứ hai trong năm loại – tử khí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.