Chương trước
Chương sau
Biện Tài Thiên đang vây công Lý Thương Hải, thoạt nhìn từ bên ngoài thì Biện Tài Thiên cực kỳ ung dung nhãn nhà nhưng thực ra nữ tử này trong lòng đang nổi sóng.

Biện Tài Thiên có rất nhiều việc không hiểu gì cả.

Nàng là người dẫn nhóm người Lý Thương Hải đi gặp Đại Quốc Chủ, nàng tuyệt đối không tin nhóm người này có thể từ trong tay Đại Quốc Chủ chạy ra ngoài vì vậy khi nàng thấy Lý Thương Hải mang theo Vô Hà Tử giết ra ngoài thì bản thân Biện Tài Thiên căn bản không thể tin nổi.

Thạch Thành có rất nhiều trận pháp, bản thân nó là một tòa mê trận cùng khốn trận khổng lồ nhưng mà Vô Hà Tử là lại bậc đại tông sư trận pháp trong thiên hạ, cũng không rõ Vô Hà Tử dùng thủ đoạn gì lại có thể nhìn thấu rất nhiều khảm đạo trong trận pháp Thạch Thành, có thể giúp Lý Thương Hải giết ra ngoài.

Nếu Biện Tài Thiên không xuất hiện thì khả năng rất lớn Lý Thương Hải cùng Vô Hà Tử có thể chạy ra khỏi Thạch Thành.

Trước khi Vô Song tới Biện Tài Thiên thật ra đã quyết đấu với Lý Thương Hải, bản thân nàng vốn tưởng chỉ bằng mình cũng có thể ngăn cản Lý Thương Hải nhưng đáp án dĩ nhiên không phải, Biện Tài Thiên không có cách nào lấy sức một người cản Lý Thương Hải.

Nếu là trước đây có lẽ nàng còn có thể nhưng hiện tại Lý Thương Hải cũng không phải Lý Thương Hải trước đây, nàng hiện tại cực kỳ mạnh, sức mạnh vượt quá chính nàng.

Biện Tài Thiên không thể dùng võ kỹ đơn thuần cản bước Lý Thương Hải, cầm công của Biện Tài Thiên có thể nói là vô địch thiên hạ nhưng mà Lý Thương Hải cũng có tạo nghệ cực sâu, cầm công của nàng muốn dùng để áp chế Lý Thương Hải thì khó vô cùng.

Biện Tài Thiên rốt cuộc lựa chọn dùng Cầm Trận bằng cách điều động toàn bộ Đạo Sư xuất hiện, bằng vào Cầm Trận muốn lưu lại Lý Thương Hải là việc dễ dàng vô cùng.

Biện Tài Thiên suy tính thực sự rất chu toàn, Thất Phúc Thần trên lý thuyết có 7 người nhưng thực ra chỉ là 5 người, Bố Đại đã bị luyện chế thành Thi Khôi, Thọ Lão Nhân thì cũng ở trạng thái nửa chết nửa sống không rõ bao giờ mới hồi phục thậm chí cả đời chưa chắc đã có thể trở về.

Với sự xuất hiện của Mikami cùng Mikoto thì lực lượng Thất Phúc Thần trở thành 7 người cùng 1 thi bất quá để kế hoạch lần này thành công toàn bộ Thất Phúc Thần đều được phái ra ngoài kể cả Mikoto còn Mikami đã sớm chẳng còn ở Bồng Lai.

Tại thời điểm này trong Thạch Thành chỉ có Biện Tài Thiên, Đại Hắc Thiên cùng Thi Khôi Bố Đại.

Biện Tài Thiên suy tính trước cầm chân Lý Thương Hải, nàng dùng cầm âm của mình hơn nữa vận đại thế của Thạch Thành lên thì Đại Hắc Thiên tất nhiên nhận được thông tin, không bao lâu Đại Hắc Thiên chạy tới, bằng vào võ lực của Đại Hắc Thiên thêm vào Cầm Trận của nàng thì Lý Thương Hải chắc chắn phải chết.

Biện Tài Thiên chưa bao giờ hoài nghi Lý Thương Hải sẽ bị nàng chôn thây chỗ này nhưng mà Biện Tài Thiên đợi mãi, chờ mãi vẫn không thấy Đại Hắc Thiên đâu, giờ khắc này trong lòng nàng hiện lên dự cảm bất tường.

Nàng không rõ Đại Quốc Chủ vì sao lại để Lý Thương Hải cùng Vô Hà Tử chạy ra ngoài, càng không rõ người cuối cùng trong nhóm ba người kia ở đâu vì vậy nàng tạm thời làm ra suy đoán.

Thứ nhất vì một lý do nào đó Đại Quốc Chủ thay đổi kế hoạch mà chưa báo cho nàng.

Thứ hai nhóm ba người Lý Thương Hải chia quân hai đường, Lý Thương Hải bị nàng chặn lại thì ở một phía khác Đại Hắc Thiên cũng sẽ làm việc tương tự.

Giả thuyết của Biện Tài Thiên được lập ra và nàng tin cái giả thuyết này, vấn đề là nơi đây còn có Thi Khôi Bố Đại, bằng vào Thi Khôi Bố Đại cùng Đại Hắc Thiên liên thủ thì kẻ nào địch lại?, nàng đã cầm chân Lý Thương Hải ít cũng phải nửa tiếng đồng hồ vậy mà cả Đại Hắc Thiên cùng Thi Khôi Bố Đại đều không hiện thân, căn bản không có tung tích.

Biện Tài Thiên trong lòng bắt đầu sinh ra cố kỵ.

Nàng biết Đại Hắc Thiên trấn thủ nơi nào và nơi đó quan trọng như thế nào, có thể nói đây là nơi quan trọng nhất trong Thất Điện của Cung A Phòng, Biện Tài Thiên sợ nhất nơi đó xảy ra vấn đề.

Sử dụng cầm công vốn có uy lực kinh người, Cầm Trận càng thêm phần đáng sợ nhưng mà một khi lòng Biện Tài Thiên không yên, khi trong lòng nàng có cố kỵ thì Cầm Trận liền xuất hiện lỗ hổng dù sao cầm công không phải võ công mà cho dù là võ công một khi trong lòng không yên cũng chẳng thể đánh hết sức nổi.

Sự thay đổi của Cầm Trận rất nhỏ rất nhỏ, người thường sẽ không nhìn ra, Vô Song cũng không nhìn ra mà ngay cả Biện Tài Thiên vốn không yên lòng cũng chẳng nhìn ra nhưng mà Lý Thương Hải ở trong trung tâm Cầm Trận liền phát hiện được điểm này.

Lý Thương Hải có thể cảm giác âm vận của Biện Tài Thiên thay đổi, nàng cảm nhận được một tia sinh cơ.

Bên trong Phong Giới lúc này Lý Thương Hải toàn tâm toàn ý thủ hộ sư thúc mà Vô Hà Tử cũng đang cắn răng cố gắng khôi phục nội lực.

Tiêu Dao Phái – Bắc Hải Cộng Minh vốn lấy Cộng Minh làm chủ chứ không phải thôn phệ.

Vô Hà Tử mang toàn bộ nội lực chuyển cho Lý Thương Hải nhưng không phải Lý Thương Hải hút khô nội lực của Vô Hà Tử, cái này là hai bên cộng minh chứ không như trường hợp của Hư Trúc cùng Vô Nhai Tử, rõ ràng là Vô Nhai Tử để Hư Trúc hút khô mà chết.

Vô Hà Tử sử dụng Bắc Hải Cộng Minh liền khiến toàn bộ cơ thể suy yếu, cả người rơi vào trạng thái hư không nhưng lão đầu cũng không phải trở thành phế nhân, không phế đi võ công mà càng chẳng nguy hiểm tới tính mạng, chỉ cần có thời gian lão đầu tự nhiên có thể khôi phục được võ công cùng nội lực bất quá thời gian cũng không ngắn.

Vô Hà Tử biết mình muốn trở về trạng thái đỉnh phong cũng cần ít nhất 10 ngày, hiện tại ông chỉ cố gắng khôi phục cơ thể cùng một chút xíu nội lực, chí ít có thể tự đi lại, có thể dùng chân mà chạy, như vậy liền giảm thiểu rất nhiều gánh nặng cho Lý Thương Hải.

Vô Hà Tử biết Lý Thương Hải nếu không phải thủ hộ mình thì trước khi Biện Tài Thiên mở trận nàng đã chạy ra ngoài được, nàng lưu lại ở đây đơn giản là vì Vô Hà Tử níu chân nàng.

Trong lòng Vô Hà Tử cực kỳ rầu rĩ, ông hiện tại cũng không biết làm gì qua được cửa ải này.

Nếu bình thường ông chẳng ngại hy sinh thân già này, chỉ cần ông chết đi Lý Thương Hải có cơ hội rất lớn phá được trận này, Lý Thương Hải có thể nhận ra sinh lộ trong Cầm Trận chẳng nhẽ Vô Hà Tử không nhận ra?.

Vô Hà Tử không sợ chết, một đời này ông sống đủ rồi, cũng đủ phong quang khoái hoạt chỉ là ông biết nếu ông chết Lý Thương Hải tuyệt đối nổi điên, nàng sẽ không lựa chọn bỏ chạy mà nhất định bất chấp tất cả giết Biện Tài Thiên.

Tất nhiên đây chưa phải vấn đề, vấn đề là nếu ông chết cũng không ai đưa Lý Thương Hải ra ngoài, nàng mù tịt trận pháp.

Vô Hà Tử đang không biết làm thế nào thì giọng nói của Lý Thương Hải vang lên.

"Sư thúc, Bắc Hải Cộng Minh đại khái duy trì được nửa canh giờ nữa, sư thúc người chuẩn bị một chút, Thương Hải liền mở cấm thuật sau đó nhất lực phá trận này, nhất định con có thể mang sư thúc ra ngoài, hai chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất giết ra ngoài Thạch Thành liền có thể bình yên".

Vô Hà Tử nghe vậy thở dài, Lý Thương Hải nói rất đơn giản nhưng mà nói thì vẫn luôn dễ hơn làm bất quá giờ khắc này Vô Hà Tử biết nói gì đây?, đơn giản cũng chỉ có thể chấp nhận cho Lý Thương Hải liều một lần nếu không cả hai người liền chết tại chỗ này.

Vô Hà Tử có thể vì Lý Thương Hải không tiếc tính mạng thì Lý Thương Hải nào kém gì, nàng vì sư thúc thực sự dám liều.

Lý Thương Hải mạnh thật ra không chỉ vì nàng là truyền nhân Tiêu Dao Phái, nàng có thể học được toàn bộ tinh hoa của Tiêu Dao Phái mà còn là vì nàng là Nguyệt Chủ của Bái Nguyệt Giáo.

Bái Nguyệt Giáo là đệ nhất giáo của Phù Tang, là cội nguồn của Nhật Nguyệt Thần Giáo, bản thân Lý Thương Hải có vốn để liều, có vốn để nói sẽ mang Vô Hà Tử phá trận mà ra.

Lý Thương Hải sau khi nói xong lập tức đề sức vận công, Bái Nguyệt Giáo bất truyền cấm thuật – Nhật Nguyệt Tinh Hoa Công.

Ngay lúc Lý Thương Hải chuẩn bị vận sức mà phá trận của Biện Tài Thiên thì đột nhiên một âm thanh long ngâm như kinh lôi vang lên.

Âm thanh này xé rách cả bầu trời, âm thanh vang vọng đến độ Biện Tài Thiên cũng hốt hoảng nhìn lại, khi mà một bên là cầm công của Biện Tài Thiên, một bên là Phong Giới của Lý Thương Hải thì sự xuất hiện của loại âm thanh thứ ba liền trở nên cực kỳ đặc biệt.

Vô Song lúc này xuất thủ.

Muốn phá âm liền phải dùng âm, âm luật của Vô Song không so được với Biện Tài Thiên vậy thì phải dùng âm khác.

Đệ nhất âm là long âm – Hàng Long Thập Bát Chương – Chấn Kinh Bách Lý.

Một tiếng sấm sét vang giữa trời quang, Gió sét gầm vang, thiên địa như biến động, một chưởng này của Vô Song cũng rút hết toàn bộ Hàng Long Khí trên người hắn.

Từ khi đột phá đế vị có lẽ đây là lần đầu tiên Vô Song dốc hết toàn bộ Hàng Long Khí vào một chiêu Hàng Long duy nhất, đây là đệ nhất âm mà Vô Song dành tặng cho Biện Tài Thiên.

Quả nhiên đệ nhất âm giáng xuống, trận pháp bảo hộ Thạch Thành có thể ngăn cản công kích trực tiếp nhưng mà sao nó có thể ngăn cản được âm thanh.

Một chiêu Chấn Kinh Bách Lý chẳng đủ để phá cái khốn trận kinh khủng kia nhưng mà âm thanh của nó vang vào trong tận Cầm Trận, cái này gọi là dùng âm phá âm.

Toàn bộ Cầm Trận của Biện Tài Thiên sinh sinh bị xé rách một lỗ.

Thời khắc này sắc mặt Biện Tài Thiên tái mét còn Lý Thương Hải không hiểu ra sao bất quá nàng cũng chẳng cần hiểu, đây là cơ hội phá vây của nàng.

Thời khắc này Vô Hà Tử cũng ngẩng đầu lên, ông không nhìn thấy Vô Song do bị Phong Giới che phủ nhưng mà ánh mắt vẫn cứ nhìn chuẩn phương hướng của hắn.

"Là Hàng Long Thập Bát Chưởng, một chiêu Chấn Kinh Bách Lý này thực sự kỳ diệu vô cùng ".

"Thương Hải, Hàng Long Thập Bát Chưởng là đệ nhất chí dương chí cương chưởng pháp của Trung Nguyên, những kẻ ở Bồng Lai thân đầy hắc khí không có cách nào dùng được một chiêu này, con không cần phá vây vội, kỳ biến còn ở phía sau ".

Lý Thương Hải vốn định giết ra chợt nghe Vô Hà Tử nói thế nàng liền lập tức bất động, quả nhiên đệ nhất âm qua đi thì đệ nhị âm đến.

Vô Song giờ khắc này rất muốn xem Âm Giới của Biện Tài Thiên chịu được bao nhiêu âm của Vô Song?.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.