Chương trước
Chương sau
Đại Hắc Thiên nghe Vô Song nói, hắn đương nhiên cũng hiểu hàm ý trong lời nói của Vô Song nhưng mà hắn cũng không cảm thấy gì cả, trực tiếp xuất ra quyền thứ sáu.

Khác biệt duy nhất là nếu Vô Song đã xác định được thứ ẩn trong bóng tối kia thì Đại Hắc Thiên cũng không nghĩ đến che giấu nữa, lần này là cộng đồng từ hai hướng tấn công.

Đại Hắc Thiên không rõ vì sao Vô Song có thể phát hiện ra nơi này còn một cỗ cổ thi cũng không rõ tại sao Vô Song có thể phản ứng được công kích của hắn nhưng mà hắn cũng không cần quan tâm bởi trong mắt Đại Hắc Thiên thì Vô Song quá yếu. 

Từ đầu đến cuối Đại Hắc Thiên chưa từng sử dụng Ma Võ, thứ nhất là bởi hắn muốn đồng bộ hóa khí tức một cách tối đa với cổ thi còn thứ hai là vì hắn cảm thấy Vô Song không đủ mạnh, đây chính là sự kiêu ngạo của Đại Hắc Thiên.

Quyền phong công kích từ hai hướng và dĩ nhiên nó vẫn vô thanh vô tức nhưng mà Vô Song cũng không phải không thể làm gì, thởi điểm này Vô Song có thể phản ứng rõ mồn một với công kích từ hai bên kia.

Bỏ qua thị giác, bở qua thính giác, tất cả chỉ còn tin vào cảm giác của Ma Long, đây là phương án của Vô Song.

Bất kể ra sao Đại Hắc Thiên cũng tu luyện ma khí và cổ thi cũng vậy, trong cơ thể cả hai đều cất chứ ma khí, nếu như vậy thì không thể thoát khỏi sự cảm ứng của Ma Long, thế là đủ.

Vô Song giờ khắc này cũng không muốn kéo dài trận chiến, chỉ thấy trong bóng tối có vật gì đó lóe lên, vật mà ngay cả Đại Hắc Thiên cũng không thể xác định.

Vật này lóe lên để rồi gần như ngay lập tức Đại Hắc Thiên dừng lại, cả người bật lùi về phía sau, hắn cảm thấy một thứ khí tức khủng bố ập thẳng vào mặt, một thứ khí tức không phải thuộc về Vô Song.

Vô Song mở ra Bát Chỉ Kính, có Bát Chỉ Kính hắn liền ma hóa.

Ma Hóa Lục Long, đây là con bài tủ mạnh nhất của Vô Song lúc này.

Trong trạng thái ma hóa, Vô Song như hòa vào bóng tối như trở thành một phần của hành lang này, hắn rốt cuộc có thể mở mắt, có thể thấy rất nhiều thứ.

Đầu tiên là Đại Hắc Thiên, trên người chỉ mặc một cái áo cộc, dưới thân cũng chỉ có một tầng nội khố, nhìn tuổi tác của hắn cũng chỉ khoảng 30 nhưng mà cũng không biết đã sống bao nhiêu tuổi.

Đại Hắc Thiên bộ dạng rất bình thường, hai thứ đáng chú ý nhất trên người hắn có lẽ chỉ là làn da ngăm đen cùng đôi mắt... màu đỏ, một đôi mắt không hề giống với mắt nhân loại, ánh mắt của Đại Hắc Thiên trong bóng tối trở nên đỏ như máu vậy, nhìn vào con mắt kia chỉ có giận dữ, bạo nộ cùng sát khí.

Đương nhiên Đại Hắc Thiên không phải là mục tiêu của Vô Song hiện tại, mục tiêu của Vô Song là Cổ Thi.

Cổ Thi không giống với Đại Hắc Thiên, bộ dạng của nó là một lão nhân có chút già, bộ dáng cũng không cao lắm đặc biệt cái bụng tròn vo căng ra, trên cái bụng tròn vo này có một lỗ thủng, một lỗ thủng nhìn xuyên cả cơ thể Cổ Thi.

Không cần nói cũng biết người này là Bố Đại, lão đại trong Thất Phúc Thần về phần cái lỗ bị đục thủng kia chính là kiệt tác của Tiêu Dao Tử.

Thời khắc Vô Song mở ra Ma Hóa Lục Long bản thân Đại Hắc Thiên liền biết không ổn vội điều khiển Bố Đại lùi lại, gần như cùng lúc Đại Hắc Thiên chuyển thân lùi lại thì Bố Đại cũng làm như thế nhưng mà tốc độ của Bố Đại sao có thể tránh thoát.

Bố Đại là cổ thi, hắn có thân thể mạnh khủng bố, nói về trình độ chỉ sợ còn mạnh hơn Lam Phật nhiều lắm, Vô Song đã được trải nghiệm một quyền của Bố Đại khủng khiếp thế nào đương nhiên rõ ràng bất quá Bố Đại dù sao cũng đã chết, trừ thân thể ra hắn không còn gì cả.

Bố Đại vừa lùi lại đã thấy quyền đầu của Vô Song đánh tới, một quyền nện vào mặt của hắn, một quyền đánh lệch luôn sống mũi Bố Đại sau đó chỉ thấy Vô Song mở tay ra, năm ngón tay nắm lấy cánh tay Bố Đại giật ngược về phía mình, hắn sử dụng một lực kéo kinh khủng nắm lấy Bố Đại, nhấc cả người Bố Đại lên đập thẳng xuống mặt đất.

Trạng thái Ma Hóa của Vô Song có hai dạng, một là để Ma Long nhập thể mà thành Ma Long Giáp, hai là để Ma Long hiện thân ở bên ngoài, để toàn bộ sáu đầu Ma Long cộng đồng xuất hiện, giờ khắc này Vô Song đang chọn dạng biến thân thứ nhất.

Ở trạng thái này sức mạnh phòng ngự của Vô Song liền bạo tăng hay đúng hơn là thân thể của hắn hiện tại, có thể nói là chân chính dùng lực phá pháp.

Quăng cả người Bố Đại xuống nền đất như quăng một món đồ bất kỳ, một chân đạp thẳng vào lồng ngực Bố Đại, giờ khắc này Vô Song chuẩn bị xé cách tay của Bố Đại ra.

Vô Song không phải không có kinh nghiệm đối đầu với Thi Khôi, Thi Khôi có năng lực sống cực kỳ cường đại nhưng chỉ cần không phải Sinh Khôi như Nobunaga thì không thể có khả năng tái sinh tức là chỉ cần hủy đi thân thể nó, chỉ cần hủy đi khả năng di chuyển của nó thì Thi Khôi không còn là vấn đề.

Thân thể Bố Đại cũng rất mạnh nhưng so sánh với Vô Song hiện tại chẳng là gì cả bất quá Đại Hắc Thiên sẽ không để Vô Song làm gì thì làm, Đại Hắc Thiên không thể để xác Bố Đại bị hủy, đây là di thể của lão đại, hắn sao có thể để Vô Song muốn làm gì thì làm.

Chỉ thấy Đại Hắc Thiên mở miệng, sau đó từ trong cổ họng của hắn một âm thanh khủng khiếp vang lên, tiếng hét như tiếng réo oan hồn vậy.

Ma Võ – Oán Hồn Thất Khiếu.

Đại Hắc Thiên rống lên một tiếng, âm thanh như công kích thẳng vào đại não của Vô Song, xuyên qua tất cả phòng ngự của hắn bất quá cái thứ gọi là oán hồn này so với Ma Long thì có thể không tính, oán hồn vừa tiến vào thức hải của Vô Song liền lập tức bị Ma Long nuốt chửng.

Đại Hắc Thiên rống lên một tiếng, hắn cũng không biết Vô Song không bị ảnh hưởng bởi tiếng oán hồn, trên người hắn lập tức tràn ra ma diễm, ma khí thậm chí kết tinh thành hắc hỏa rực cháy, một thứ đẳng cấp ma khí vượt xa so với Ebisu.

Đại Hắc Thiên rất nhanh đã tới trước người Vô Song, quyền đầu nắm lại hơn nữa hắn dùng Ma Võ.

Ma Võ – Du Ti Thôi Hồn.

Mang tiếng là quyền nhưng mà ma diễm ngưng tụ thành kích, nhất kích thướng thẳng về phía Vô Song hơn nữa một chiêu này cũng nhắm vào linh hồn, muốn đánh thẳng vào thức hải của Vô Song.

Một kích xuyên phá phòng ngự đánh thẳng vào đại não của Vô Song nhưng mà ở phía ngược lại Vô Song cũng nắm tay thành quyền, một quyền đánh xuống.

Một quyền này đấm lên mặt Đại Hắc Thiên, một quyền đánh bật cả cơ thể hắn xuống mặt đất.

Khu vực linh hồn cùng thức hải của Vô Song vốn có Ma Long bảo vệ, trước kia khi Ma Long chưa thức tỉnh có lẽ Vô Song còn phải khốn đốn một phen với công kích của Đại Hắc Thiên nhưng mà hiện tại hắn hoàn toàn có quyền bỏ qua.

Tin tốt duy nhất với Đại Hắc Thiên là vì tung ra một quyền này Vô Song cũng chẳng còn giữ Bố Đại nữa.

Bố Đại được thả ra liền nhận được mệnh lệnh đặc thù, cả cơ thể Bố Đại gồng lên, nhảy bật dạy khỏi mặt đất sau đó lao ra ngoài, chạy khỏi thông đạo này.

Vô Song híp mắt lại nhìn Bố Đại, hắn đương nhiên không muốn Thi Khôi kia chạy ra gọi người dù sao thởi gian duy trì Ma Hóa của Vô Song không dài đáng tiếc Vô Song không thể không để Bố Đại chạy bởi vì từ dưới mặt đất một luồng sát ý đã bao vây lấy Vô Song sau đó Vô Song như bị cả một biển máu nhấn chìm.

Đây là lần đầu tiên Vô Song thấy dạng này, hắn kinh ngạc tới ngây người.

Hắn đang ở trong Giới, một Giới đỏ như máu, một Huyết Giới.

Trung tâm của Huyết Giới cũng là một con mắt, một Huyết Nhãn khóa cứng Vô Song.

Càng đáng nói hơn giờ khắc này Đại Hắc Thiên cũng thay đổi, mái tóc của hắn xõa ra, khuôn mặt của Đại Hắc Thiên bất giác không còn chút nhân tính nào, tất cả chỉ là thú tính.

Hắc diễm nhập thể Đại Hắc Thiên tạo thành từng đường hoa văn màu đen bám lên thân thể hắn, cả cơ thể Đại Hắc Thiên cũng trở thành hắc hóa nhưng mà kỳ dị nhất ở chỗ Đại Hắc Thiên dĩ nhiên chiến đấu bằng tứ chi, hắn dùng tứ chi đỡ lấy thân thể, ánh mắt đỏ lòm nay càng thêm vài phần huyết hồng.

Ma văn lan ra khắp người Đại Hắc Thiên, không chỉ hắc hóa hắn mà dần dần biến đổi Đại Hắc Thiên, Đại Hắc Thiên vậy mà mọc đuôi, tổng cộng mọc ra 4 cái đuôi màu đen.

Vô Song biết ma khí có thể thay đổi con người nhưng đây là lần đầu tiên Vô Song thấy trạng thái thay đổi trực tiếp thế này, triệt để thế này.

Trạng thái này của Đại Hắc Thiên gọi là Cuồng Sát Thú, từ bỏ nhân tính, từ bỏ lý tính quy đổi thành huyết sát, thành huyết hải khổng lồ.

Mượn sát chứng đạo, lấy đạo ngưng Vực, mượn huyết hải hóa Vực thành Giới, đây là Sát Giới của Đại Hắc Thiên.

Đại Hắc Thiên không mạnh bằng Lý Thương Hải nhưng mà nếu có kém hắn cũng chì kém một chút.

Giờ khắc này khi hắn trực tiếp ma hóa, từ bỏ lý tính thì Đại Hắc Thiên thậm chí còn mạnh hơn Lý Thương Hải, còn nhỉnh hơn Lý Thương Hải nửa đường.

Cũng không rõ có phải bản chất của Đại Hắc Thiên có phần con lớn hơn phần người hay không mà cảm giác lực của hắn rất kinh khủng.

Khi lần đầu tiên hắn thấy Vô Song, hắn biết Vô Song còn không đáng để hắn dùng Ma Võ nhưng mà khi Vô Song ma hóa, không cần bất cứ một giây suy nghĩ gì Đại Hắc Thiên cũng mở ra trạng thái mạnh nhất của chính mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.