Chương trước
Chương sau
Vô Song rời khỏi cái thác nước khổng lồ kia, cả người Vô Song ướt như chuột lột tuy nhiên hắn lại không tốn bao nhiêu sức.

Đi vào thác nước này mất sức chín trâu hai hổ nhưng mà rời khỏi thác nước này lại không chịu quá nhiều khó khăn.

Nhìn về phía thác nước khổng lồ, Vô Song hơi nhíu mày lại, hắn biết thác nước này chỉ sợ có trận pháp hay một thứ gì đó đại loại như vậy, một loại thủ đoạn của Âm Giới.

Vô Song cũng không có hứng tìm hiểu cái chỗ này, hắn rời đi, đi tìm vài vật.

Rời khỏi địa phận Ám Tộc, Vô Song trực tiếp mở ra Bắc Minh Hạo Hãn, một đường xuyên qua Quỷ Lâm.

Trước khi tìm vài vật thì Vô Song cần tìm hai người hoặc là một trong hai người.

Trong toàn bộ những kẻ lên hòn đảo này chỉ có hai người có tư cách đi được vào Quỷ Lâm mà không chết đồng thời có thể giúp đỡ Vô Song.

Người thứ nhất là Luha còn người thứ hai là Thiên Vũ Chính Tắc.

Luha là bởi thằng nhóc này mạnh còn Thiên Vũ Chính Tắc là bởi hắn sợ chết, dĩ nhiên thời điểm hiện tại với Vô Song tốt nhất là tìm được hai người nhưng nếu không thì bất cứ ai trong hai người cũng được.

Bằng những gì Vô Song hiểu Thiên Vũ Chính Tắc thì Vô Song cảm thấy hắn sẽ không dám bước vào Quỷ Lâm, về phần Luha thì Vô Song cũng không rõ thế nào, thằng nhóc này đủ mạnh để sống sót trong Quỷ Lâm nhưng nó có tiến vào hay không thì cũng khó mà biết được.

Voo Song rời khỏi Quỷ Lâm, đi thẳng ra khu vực rìa ngoài sau đó cũng không vội tìm người, hắn lựa chọn tiến về những dãy núi, những hang động nằm sâu trong núi.

Những hang động này có gì đặc biệt?, rất đơn giản bởi nó là hang Oni.

Vô Song tìm tới mấy cái hang này, hắn cũng không có hứng thú đi giết Oni làm gì, Vô Song lấy ra một viên ngọc màu đen được hắn cất kỹ trong hành trang, viên ngọc lúc này bị một lớp hàn băng bao lại.

Vì tính chất liên tục sinh ra ma khí của nó, Vô Song phải dùng hàn băng lực lượng đóng băng thứ này lại nhưng hiện giờ không cần thiết nữa, trong tay Vô Song xuất hiện nhiệt lực, bắt đầu dễ dàng hòa tan hàn băng.

Khắp thiên hạ này nói về cái gì thì Vô Song không biết nhưng mà bàn về ma khí cũng không có nhiều người hiểu biết và quen thuộc nó hơn Vô Song.

Cầm viên ngọc ma khí được lấy trong người Hắc Thủy Thần này, Vô Song đi thẳng vào sâu trong hang động.

Tại Bồng Lai thì sinh vật được chia thứ tự, thứ tự dựa vào lượng ma khí mà chúng nó sở hữu.

Vô Song nắm trong tay ngọc ma khí, địa vị của Vô Song lúc này trong mắt đám sinh vật Bồng Lai thật ra chỉ dưới Thất Phúc Thần.

Đương nhiên Vô Song sẽ không thể ra lệnh cho cái đám này mà chỉ có thể dọa sợ bọn chúng bằng ma khí, thế là trong vòng hai tiếng đồng hồ, Vô Song mang ngọc ma khí đi khắp các hang động xung quanh, chỉ cần là nơi có Oni thì Vô Song lập tức tiến vào.

Vô Song có mục đích gì?, đơn giản là hắn gọi hết cái đám Oni có thể gọi ra ngoài, đuổi hết cái đám này chạy ra khu vực rìa ngoài.

Nhìn đám Oni ầm ầm bỏ chạy ánh mắt Vô Song khẽ dãn ra.

Số lượng Oni không nhiều lắm, khoảng trên dưới 30 con nhưng mà cũng đủ rồi.

Tại khu vực rìa ngoài, khi một đám 30 con Oni hoảng loạn lao xuống thì bất cứ một sinh vật sống nào đều lựa chọn tránh đường, cái này cũng như khoảng 30 con voi điên cỡ lớn lao về bản vậy, ai ngăn nổi?.

_ _ _ _ _ _ _ _

Oni lao xuống thì sẽ có rất nhiều người phải chết ở khu vực rìa ngoài nhưng mà Vô Song không quản, người chết trong mấy ngày nay cũng đủ nhiều, chết tiếp vài mạng không phải vấn đề gì lớn cả.

Hắn bắt đầu lại di chuyển, lựa chọn một cành cây lớn trong khụ vựa Quỷ Lâm, Vô Song thản nhiên dựa lưng vào thân cây, ngồi trên cành cây mà nhìn xuống bên dưới, đối với Vô Song đây là cách tìm người nhanh nhất.

Cũng không mất bao lâu thì Vô Song thấy "người" đầu tiên, đây là một nam nhân đang chạy bán sống bán chết về phía Quỷ Lâm, từ gia huy trên ngực người này thì Vô Song có thể hiểu người này xuất thân từ nhà Minamoto.

Đương nhiên đây không phải là người hắn cần vì vậy Vô Song coi như chưa nhìn thấy.

Đám Oni đang truy đuổi kẻ thuộc về gia tộc Minamoto kia thật sự rất biết điều, chúng chỉ đuổi tới phạm vi Quỷ Lâm liền không tiếp tục đuổi nữa, cái này gọi là ý thức về lãnh địa.

Trên cái thân cây này, tổng cộng Vô Song nhìn thấy 3 người mang gia huy nhà Minamoto chạy vào trong Quỷ Lâm, đương nhiên chạy vào trong Quỷ Lâm thì đồng nghĩa với cái chết treo trên đầu, với người chết Vô Song sẽ không để ý.

Điều duy nhất Vô Song cảm thấy khó hiểu là không có một kẻ nào là người Thiên Vũ gia.

Thời gian dần qua, cuộc bạo động của Oni dần dần cũng không còn như ban đầu nữa, cái đám Oni này bắt đầu bình tĩnh hơn, bắt đầu lại chuẩn bị trở về "nhà" của mình.

Vô Song thì không để ý lắm đến việc này, chỉ cần còn viên ngọc ma khí thì hắn có thể ép cho Oni bạo động 24/24 bất kể cả ngày lẫn đêm, cũng may cho cái đám Oni này là rốt cuộc Vô Song cũng thấy mục tiêu của mình.

Oni có thể tránh được lao động khổ sai là vì trong tầm mắt Vô Song xuất hiện hai người, một là Luha còn một kẻ thuộc về Thiên Vũ gia.

Hai người đang bị 4 con Oni đuổi theo nhưng mà ánh mắt của Luha lúc này không có sợ hãi, ánh mắt chỉ có phiền chán cùng khó hiểu.

Luha đương nhiên khó hiểu vì cái ngày hôm nay đám Oni cứ như bị điên vậy, như một đám động kinh.

Luha thật ra đã dễ dàng chém giết kẻ của Thiên Vũ gia kia nếu không bị đám Oni ngăn cản tuy nhiên cho dù có sự xuất hiện của Oni thì Luha nhất định cũng phải chém chết kẻ này.

Kẻ của Thiên Vũ gia chạy phía trước, Luha chạy phía sau đồng thời bị vây lại bởi 4 con Oni, lúc này Luha làm một hành động khiến ánh mắt Vô Song hơi hơi sáng lên.

Chỉ thấy đang bị bao vây, mắt thấy kẻ Thiên Vũ gia càng chạy càng xa, Luha liền đạp vào một cây Kanabou của Oni vừa đập xuống, cả người nhảy lên.

Sống lưng của Luha rất mềm, cơ thể của đứa nhóc này cực kỳ dẻo, ở trên không trung mà vẫn có thể ngửa cả người về phía sau, thân hình như một con tôm vậy, khi mượn thế cong cả người về phía sau thì Luha sinh ra một lực, mượn lực này búng bản thân lên không trung thêm một đoạn, cả người xoay 180 độ rồi chém ra một đường.

Luha có kiếm khí thì Vô Song biết nhưng mà hắn chỉ không nghĩ đến Luha cũng biết cách kết hợp kiếm khí lại mà biến nó thành kiếm cương, trở thành trạng thái ngưng thực của kiếm khí.

Một kiếm của Luha rất nhanh nhưng vì khoảng cách quá xa chỉ có thể đủ sức chặt đứt một cánh tay của kẻ chạy phía trước.

Tiếp theo Luha rơi xuống đất, nó lại búng cả người lên, dùng tốc độ cực nhanh mà né từng đợt Kanabou đập xuống.

Luha xuất thủ nhưng rốt cuộc không giết được kẻ Thiên Vũ gia kia, đứa bé này cũng không có cơ hội xuất thủ lần hai bởi vì nó còn phải ngăn cản đám Oni bao vây mình.

Kẻ đến từ Thiên Vũ gia dù gì cũng là cao thủ Thiên Cấp, bị chặt một tay thậm chí không rên một tiếng, cả người chỉ lảo đảo một cái, lấy tay phải ôm lấy phần tay trái bị cụt rồi chạy thẳng vào trong rừng rậm trước mặt.

Dõi mắt nhìn theo hình ảnh Luha di chuyển trong cái đám Oni, ngón tay của Vô Song khẽ động, từ trong tay Vô Song một đạo hỏa diễm chém ra, Hỏa Diễm Đao rất nhanh từ trên không trung chém xuống, chém thẳng vào sống lưng kẻ của Thiên Vũ gia kia.

Một mùi cháy khét xuất hiện, lục phủ ngũ tạng lập tức bị đốt cháy, đến kêu cũng không kêu được mà ầm ầm đổ xuống.

Kẻ này trong người có thương thế lại thêm một đoạn tay cụt, mùi máu rất nồng.

Cái mùi máu nồng này khi tiến vào Quỷ Lâm thì chỉ có chết, không bằng để Vô Song tiễn hắn một đoạn đường.

Giải quyết xong một sinh mệnh, Vô Song mới chuyển thân, hiện tại tìm thấy Luha cũng coi như tìm được người, tiếp theo Vô Song có một mục tiêu mới, hắn muốn rời khỏi Bồng Lai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.