Chương trước
Chương sau
Vô Song biết được thân thể thi khôi siêu cường nhưng mà cường đến mức độ đó thì hơi khó chấp nhận tuy nhiên sức sát thương của Quỳ Hoa Bảo Điển cũng chưa từng yếu, Vô Song lúc này lại nổi lên chiến ý, hắn thực sự muốn xem thân thể thi khôi cứng đến mức nào, có thể chịu đựng được bao nhiêu lần Vô Song tấn công.

Nghĩ đến điểm này, Vô Song lập tức động thân, cũng không muốn dùng viễn trình công kích với thi khôi mà trực tiếp lao vào.

Thân ảnh Vô Song cực nhanh, nhanh vượt ngoài tầm phản ứng của thi khôi, ít nhất thi khôi không có cách nào thật sự chạm vào người Vô Song cả.

"Quỳ Hoa Áo Nghĩa – Chước Chước Quỳ Hoa – Quỳ Hoa Xảo Tiệp ".

Cổ tay của Vô Song nhẹ xoay, từng ngón tay của hắn dãn ra, nhìn động tác này đẹp như một nụ hóa chớm nở vậy, sau đó từ một nụ hóa chớm nở nó trở thành cả rừng hoa chớm nở, Quỳ Hoa Xảo Tiệp sinh ra một tấm màng hư vô mờ ảo, một tấm màng được tạo nên từ hàng vạn đóa hoa, một tấm kính vạn hoa cứ thế khóa lên người thi khôi.

Đương nhiên sự đáng sợ của Quỳ Hoa là khả năng x3 chiêu thức, không phải một tấm kính vạn hoa mà là 3 tấm kính vạn hoa cùng khắc lên người thi khôi sau đó toàn bộ những đóa hoa này nổ tung, mang quỳ hoa khí một lần nữa phân tán khắp nơi, một lần nữa tạo nên cơn mưa quỳ hoa mang theo thứ sắc đỏ diễm lệ vô cùng.

Một chiêu này có lực bạo tạc cực kỳ lớn, sức mạnh bạo tạc của vạn đóa quỳ hoa cùng nổ oanh kích lên người thi khôi, Vô Song rất muốn xem thi khôi sẽ thế nào?.

Lần này cả người thi khôi bị đánh bật đi nhưng mà nó rất nhanh lộn ngược cả cơ thể lại, để rồi nó cho Vô Song thấy nó vốn là tồn tại biến thái ra sao.

Ba tấm kính vạn hoa, vạn hoa cùng nổ ấy vậy mà chỉ có thể phá nát phần giáp trụ bên ngoài của thi khôi, trên ngực thi khôi thậm chí còn không có lấy một vết thương.

Tin tức tốt duy nhất lúc này đối với Vô Song chính là thi khôi không còn vũ khí, thanh namagaki của nó rốt cuộc bị vụ nổ kia làm rơi ra khỏi tay, thi không không còn vũ khí gần như mãnh hổ bị rọ mõm vậy, độ nguy hiểm giảm đi quá nhiều.

Thi khôi đứng lên, như một loại bản năng nó muốn nhặt lên thanh namagaki rơi cách đó không xa nhưng mà Vô Song sao cho phép, nó vừa độn một cái đã thấy thân ảnh Vô Song hiện ra trước mặt, bàn tay đưa ra điểm thẳng vào ngực thi khôi.

"Quỳ Hoa Điệp Vũ "

"Quỳ Hoa Ti Triền"

Vô Song rốt cuộc áp sát người thi khôi, dùng cổ tay xuất chưởng đánh vào ngực nó hơn nữa không phải một chưởng, gần như liên tục đánh ra, trong phút chốc theo tốc độ kinh người của Quỳ Hoa Thân Pháp cùng cổ tay Vô Song, trên ngực thi khôi đã dính hơn 10 chương.

Điệp Vũ của Quỳ Hoa mang theo hiệu quả trọng gia, đòn sau điệp gia vào đòn trước, tuy là âm nhu chưởng ấn, uy lực không quá mạnh nhưng vì tốc độ quá cao, khả năng điệp gia lên nhau dẫn tới một lần công kích của Điệp Vũ có thể đạt hiệu quả không thua kém gì một đòn toàn lực của Đại Kim Cương Chưởng.

Điệp Vũ dùng chưởng ấn, là dùng lực cổ tay, Ti Triền thì lại dùng ngón tay, dùng những đầu ngón tay dùng quỳ hoa khí xuyên qua da thịt đối phương, đành vào cốt tủy của kẻ địch, nhìn như một chỉ không mang sức mạnh nhưng lợi hại vô cùng, nó không phải thuật điểm huyệt nhưng diệu dụng không khác bao nhiêu, thay vì đánh vào huyệt liền đánh vào xương, khiến cho toàn thân đối thủ tê buốt vô cùng, cơn đau này phải rất lâu mới bớt, hơn hẳn đánh vào bắp thịt cùng nhục thân, quan trọng hơn tùy theo mức độ mà tổn thương xương gặp phải sẽ dẫn đến việc đối phương di chuyển càng ngày càng khó.

Vô Song biết thi khôi sẽ không thấy đau nhưng mục tiêu của hắn là khớp xương trên người thi khôi, dù sao thi khôi đều đã chết rất nhiều năm, xương cốt sao có thể toàn vẹn được đây?, hủy đi xương cốt trong người thi khôi có thể dẫn đến việc thi khôi trực tiếp không thể cử động, vậy liền đơn giản.

Vô Song suy nghĩ trên lý thuyết là đúng, Vô Song ra đòn cũng cực nhanh, uy lực cực cao nhưng mà khi dùng nhục thể đánh vào lồng ngực thi khôi, hắn có cảm giác như mình đang đánh vào nguyên một ngọn núi vậy.

Vô Song có thể đánh nát đá việc này dễ vô cùng nhưng mà... đến bao giờ hắn đánh nát được núi đây?.

Về phần xương cốt của thi khôi thì càng khủng khiếp, quỳ hoa khí của Vô Song thành công tiến vào cơ thể nó, ấy thế mà khi đụng vào xương cốt thi khôi lại cứ như dùng đầu ngón tay đâm vào huyền thiết chứ không còn là thép ròng nữa.

Kình lực Vô Song tạo ra có thể khiến thi khôi lùi lại nhưng không thể khiến thi khôi không phản ứng, khi mà thân thể nó đã quen với kình lực phải chịu, một chân dẫm xuống, bàn tay đưa ra thành trảo, nó muốn tóm lấy Vô Song.

Dĩ nhiên là nó không tóm được Vô Song, Vô Song lại vận một chiêu Quỳ Hoa Quỷ Tập, cổ chân nhẹ xoay, cả người như bóng ma hiện ra sau lưng đối phương.

Trước mặt không công kích được thì Vô Song muốn xem phía sau thế nào.

Năm ngón tay đưa thẳng ra, toàn lực đâm xuống sau lưng thi khôi, đây là Quỳ Hoa Phi Bộc.

Trong phút chốc năm ngón tay chạm vào đối phương, lập tức dùng toàn lực thu chiêu, biến chiêu thành quyền, quyền như bộc bố, mang theo quỳ hoa khí oanh kích thẳng vào một điểm trên cơ thể.

Dĩ nhiên quyền như bộc bố thì cũng không có tác dụng, thi khôi lúc này quay cả người lại, bàn tay nắm thành quyền đánh về phía sau.

Nó dùng hết sức xuất quyền nhưng cũng chỉ có thể đánh được vào tàn ảnh của Vô Song bởi chỉ một cái xoay người, Vô Song lại vòng ra trước mặt nó, tiếp theo nguyên cả cánh tay Vô Song run lên, dùng lực toàn bộ cánh tay truyền xuống ngón tay, lấy hai ngón tay như ám khi mà điểm vào đỉnh đầu thi khôi.

Đây là thủ pháp của Quỳ Hoa Lưu Tinh.

Hai ngón tay của Vô Song đương nhiên thành công đánh vào trán thi khôi, cả người thi khôi lại lảo đảo lùi về phía sau nhưng Vô Song có thể xác định thi khôi này... cũng không bị làm sao cả.

Hai ngón tay rất nhanh thu lại, Vô Song một lần nữa biến chiêu.

Chỉ nghe một tiếng ai oán vang lên, một âm thanh ai oán như từ cõi địa ngục âm ti, sau đó hai cái bóng ảnh của Vô Song bị bóp méo, cả không gian xung quanh cũng bị thứ lực lượng tà di này bóp méo, hai bóng ảnh rốt cuộc bị ghép lại thành một đóa quỳ hoa màu đen đồng thời có từng đạo khí trắng như u hồn vờn quanh.

"Quỳ Hoa Áo Nghĩa – Chước Chước Quỳ Hoa – Quỳ Hoa Khấp Hồn ".

Một chưởng này đánh thẳng vào đầu thi khôi, Quỳ Hoa Khấp Hồn uy lực không phải mạnh nhất mà là tà dị nhất, nó có thể công kích đại não, công kích thức hải con người đồng thời sinh ra ảo giác.

Vô Song biết trước mặt cũng không phải con người nhưng mà Vô Song muốn dồn toàn bộ âm khí của Quỳ Hoa Khấp Hồn đánh vào đại não thi khôi, hắn muốn đánh nát não bộ của thi khôi.

Thi khôi không phải là vật sống, nó cần có một thứ để điều khiển, một thứ khiến nó có thể cử động.

Thứ điều khiển thi khôi có thể được gắn ở bất cứ đâu trong thể nội nó, thứ này hoặc là kết nối thi khôi cùng chủ nhân để chủ nhân dùng ý niệm điều khiển hoặc trực tiếp tự động điều khiển thi khôi.

Vô Song đương nhiên nghĩ con thi khôi này là dạng thứ hai, cái thứ kia chỉ có trong đại não của nó.

Mang âm khí xuyên thẳng vào trong đại não của thi khôi, theo một chiêu trực diện này, cả người thi khôi cứ như thế ầm ầm đổ xuống.

Thấy thi khôi ngã xuống, bản thân Vô Song không khỏi nheo mắt lại, hắn không cần suy nghĩ nhiều, tay hóa thành chưởng, một chưởng toàn lực nện lên ngực thi khôi.

Một chưởng này là chưởng pháp chí âm chí hàn mạnh nhất mà Vô Song có – Huyền Minh Thần Chưởng.

Âm độc vô tỉ bên trong huyền minh thần chưởng không có tác dụng với thi khôi nhưng chỉ riêng uy lực của Huyền Minh Thần Chưởng đã cực mạnh, quan trọng hơn nữa là nó có hàn khí, hàn khí có thể nhập thể, mang hàn khí vào trong người thi khôi, trực tiếp đông kết các bó cơ trên người nó.

Xương cốt cứng thế nào là việc của xương cốt nhưng mà cơ thì không thể cứng, cơ mà cứng vậy sao di chuyển?.

Xuất ra một huyền minh thần chưởng không đủ, Vô Song trực tiếp đánh ra ba chưởng, lần lượt trên ba nơi khác nhau tại lồng ngực thi khôi.

Đánh ra ba chiêu Huyền Minh Thần Chưởng, Vô Song còn thấy chưa đủ, hắn lập tức biến chiêu, hai ngón tay Vô Song bắt đầu tụ toàn bộ hàn khí lại, hàn khí ngưng thực thành băng, đây chính là dấu hiệu Vô Song muốn sử dụng Sinh Tử Phù.

Sinh Tử Phù gây ra đau đớn thì là việc ai cũng biết nhưng mà đau đớn này thì thi khôi nào cảm nhận được, vấn đề là Sinh Tử Phù dễ dàng nhập thể thi khôi, mang hàn khí kết tinh phong bế thẳng vào các mạch trong người thi khôi.

Vô Song hiện tại cũng chỉ có thể làm hết sức, tính đến đường ngăn cản hành động thi khôi, ngăn cản nó đứng lên.

Trong thời gian thi khôi ngã xuống đất, Vô Song tổng cộng đánh ra 3 chiêu Huyền Minh Thần Chưởng cùng 12 đọa Sinh Tử Phù dọc thân thể của nó, một hơi tung ra 15 chiêu hơn nữa lần nào cũng tích tụ chí âm chí hàn nội lực đến cực điểm thì ngay cả Vô Song cũng cảm thấy ăn không tiêu, hắn vội vận thân pháp lùi lại, kéo dài khoảng cách với thi khôi.

Dĩ nhiên Vô Song không mảy may thả lỏng, hắn bắt đầu chuyển về trạng thái Tiên Thiên Chí Dương Thể.

Lúc này nếu vẫn không thể hạ được thi khôi vậy Vô Song liền lấy trạng thái chí dương chí cương, dùng hết toàn lực mà hủy diệt nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.