Chương trước
Chương sau
Dương Quá ngâm mình trong nước thuốc, thứ nước thuốc này tuy dược liệu xa xa không bằng lần Vô Song dùng trên Tử Ngọc Sơn nhưng mà lại ôn nhuận vô cùng, cũng sẽ không bắt Dương Quá phải chịu đựng đau đớn bởi vậy Dương Quá lúc này vừa có thể ngâm mình, vừa có thể nhìn Vô Song.

Tại sao Vô Song lại muốn Dương Quá nhìn mình?, bởi lúc này Vô Song liền bắt đầu muốn dạy võ công cho Dương Quá.

"Dương Quá, đệ nhìn cho rõ, đầu tiên tỷ tỷ sẽ dạy đệ kiếm pháp Toàn Chân Giáo, Triệu Chi Kính là đệ tử đời thứ 3 của Toàn Chân Giáo, kiếm pháp hắn dùng đại khái cũng là kiếm pháp Toàn Chân, kẻ này không có danh tiếng gì trên giang hồ, quá nửa cũng không sánh được với Doãn Chí Bình, kiếm pháp của hắn thiết nghĩ cũng không bằng được Doãn Chí Bình, vậy thì mọi việc dễ làm ".

Vô Song cũng không nói quá, nếu bảo Dương Quá thắng Doãn Chí Bình thì đây là nhiệm vụ cực khó, Doãn Chí Bình là đệ nhất truyền nhân của Toàn Chân Giáo thế hệ này, chỉ sợ đến cả Điền Bá Quang cũng không sánh bằng còn Dương Quá đương nhiên không phải Lệnh Hồ Xung, tiểu Dương Quá lúc này chỉ biết chút chút kiến thức về võ học, nào có thể dạy cho Dương Quá cái gì?.

Doãn Chí Bình trong mắt Vô Song không ra sao cả nhưng chung quy vẫn cứ là thiên tài trong mắt người khác, thiên tài khi chiến đấu cũng khác người bình thường, có độ tùy cơ ứng biến cực cao.

Triệu Chi Kính thì khác, hắn gần như thuộc dạng sống lâu thành tinh, con đường võ học của hắn lấy trầm ổn chắc chắn làm chủ, sẽ không chủ động liều mạng, chiêu thức trước sau theo quy tắc, không thừa không thiếu, loại phong cách chiến đấu của Triệu Chi Kính đương nhiên không sai, gọi là không chiến đấu vượt cấp được thì cũng khó mà lật thuyền trong mương bất quá nếu Dương Quá nắm rõ mọi chiêu thức của Triệu Chi Kính thì sao?, như vậy Triệu Chi Kính thực sự sẽ gặp tai ương.

Dưới ánh trăng chiếu vào sơn cốc, Vô Song cầm một cành cây khô, bắt đầu dạy Dương Quá về Toàn Chân Kiếm Pháp.

"Toàn Chân Kiếm Pháp là kiếm pháp đạo gia, kiếm pháp không khó học, uy lực cũng không cao nhưng nó đặt nặng âm dương tương trợ, đặt nặng chữ đạo lên đầu tiên, Toàn Chân Kiếm Pháp chính là kiếm pháp thích hợp nhất cho những người bắt đầu đi trên con đường kiếm đạo ".

"Kiếm pháp không nhanh không chậm, không mạnh không yêu, không khó không dễ, để nhận định về Toàn Chân Kiếm Pháp thì chỉ có một chữ "trung", "trung" có nghĩa là trung bình, là cân bằng, trong giáo lý của đạo gia chính sự cân bằng mới tạo thành vạn vật, mới diễn sinh ra tất cả ".

"Tỷ tỷ không yêu cầu đệ phải học Toàn Chân Kiếm Pháp nhưng nhất định phải nhớ kỹ, phải nhìn thật kỹ ".

Vô Song dứt lời, bàn tay nàng run lên, thân ảnh nhẹ chuyển động dưới ánh trăng.

"Toàn Chân kiếm pháp bao gồm 8 chiêu kiếm, chú trọng kiếm chiêu phối hợp với nhau, liên miên bất tuyệt mà tự thành hệ thống, vẹn toàn nhất nhất ".

"Chiêu thứ nhất, Thương Ba Vạn Khoảnh "

"Chiêu thứ hai, Tố Nguyệt Phân Huy "

"Chiêu thứ ba, Tiếp Thiên Vân Đào"

"Chiêu thứ tư, Tây Phong Tàn Chiếu"

"Chiêu thứ năm, Bàn Hoa Dị Quán "

"Chiêu thứ sáu, Tụ Vạn Lạc Thiên "

"Chiêu thứ bảy, Bi Ca Kích Trúc"

"Chiêu thứ tám, Tú Lí Tham Hoan"

Vô Song lần lượt múa nguyên một bài Toàn Chân Kiếm Pháp, sau đó mới thu tay lại, nhìn Dương Quá đang trong chậu lớn mà hỏi.

"Có nhớ được không? ".

Cái này cũng không phải kịch bản của Trương Vô Kỵ, không phải là Thái Cực Kiếm, Vô Song cũng không hy vọng Dương Quá cái gì cũng không nhớ mà hy vọng Dương Quá có thể nhớ tất cả các chiêu thức.

Dương Quá nghe Vô Song nói vậy vẻ mặt liền đỏ lên sau đó xấu hổ lắc đầu.

"Cơ tỷ tỷ... xin lỗi, lúc nãy Dương Quá không để ý... không nhớ được gì cả ".

Dương Quá rất thật lòng mà trả lời, không phải ngộ tĩnh Dương Quá không được mà là Vô Song quá đẹp, theo động tác múa kiếm của Vô Song như hút cả hồn Dương Quá ra ngoài, Dương Quá gần như nhìn chằm chằm vào từng động tác của Vô Song nhưng mà nhìn là một việc, thần trí ở đâu thì lại là một việc khác.

Nhìn Dương Quá cúi đầu xấu hổ, Vô Song nhíu mày sau đó không khỏi thở dài một hơi.

Vô Song cũng không thể trách Dương Quá, đứa trẻ này tuy còn nhỏ nhưng vẫn cứ là nam nhân, nam nhân thì việc như thế âu cũng là dễ hiểu, đừng nói Dương Quá mà khi Vô Song múa kiếm trong Cổ Mộ thì cho dù Tôn bà bà hay là Tiểu Long Nữ đều sẽ bị Vô Song hấp dẫn, đều sẽ bị ảnh hưởng tới thần trí.

"Nhìn cho kỹ một chút, chúng ta không có thời gian ".

Nghe giọng nói nhàn nhạt của Vô Song, toàn thân Dương Quá run lên, Dương Quá quả thật rất sợ Cơ tỷ tỷ giận mình thế là liều mạng gật đầu.

"Dương Quá nhất định sẽ cố gắng, sẽ chăm chú quan sát ".

Nghe Dương Quá nói vậy, Vô Song lại một lần nữa múa kiếm, vẫn là hình ảnh kia, vẫn là sự ma mị cùng mị lực khủng khiếp của cỗ thân thể này tỏa ra, Dương Quá... vẫn một ánh mắt si mê nhìn Vô Song.

Đây tuyệt không phải lỗi Dương Quá, lỗi chính là nằm ở mị lực của Vô Song, cái này gần giống như năm xưa Vô Song gặp Lý Thu Thủy, nàng chỉ cần vận mị thuật lên thì Vô Song gần như không thể khống chế bản thân, khác biệt ở đây chỉ là một bên vận dụng mị thuật còn một bên là tự nhiên sinh thành, uy lực của Vô Song còn cao hơn cả Lý Thu Thủy.

Vô Song đang múa kiếm, rốt cuộc cũng dừng lại, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Dương Quá.

Dương Quá cũng biết mình sai, lại cúi đầu nhưng hiện tại cũng không biết nói gì cho phải, dù sao Dương Quá hiểu lúc nãy mình lại thất thần.

Lần thứ hai nhìn Dương Quá, Vô Song đành phải lắc đầu.

"Bỏ đi, hôm nay đến đây thôi, ta đưa ngươi trở về Trùng Dương Cung ".

Vô Song biết hiện tại mình cũng không có cách nào dạy võ công cho Dương Quá nữa, dù sao mị lực của nàng quá khủng bố, lấy chính thân thể mình làm ví dụ trực quan cho Dương Quá thực sự không ổn, tiếp tục học cũng sẽ chẳng đâu vào đâu.

Dương Quá thì không hiểu việc này, cứ nghĩ là lỗi bản thân mình, Dương Quá liền quýnh lên.

Phải biết rằng đã lâu lắm rồi Dương Quá mới cảm thấy có người đối tốt với mình từ chân tâm, Dương Quá rất sợ mọi thứ đều biến mất, rất sợ "Cơ tỷ tỷ" giận mình, dù sao Dươgn Quá tuy chưa lớn nhưng vẫn hiểu nam nữ thụ thụ bất thân, mình nhìn chằm chằm vào Cơ tỷ tỷ vậy tất nhiên là mình sai, đấy là chưa kể "Cơ tỷ tỷ" còn đang nghiêm túc dạy võ công cho Dương Quá, Dương Quá cảm thấy mình có lỗi rất lớn.

Dương Quá còn chưa kịp mở miệng đã thấy Vô Song đưa tay ra, hai ngón tay khẽ đặt lên miệng Dương Quá mà nói.

"Không cần nói gì, đây không phải lỗi của đệ, trở về an ổn ngủ một giấc, đến sáng mai lại lấy cớ dị ứng mà trốn trong phòng, tiếp tục tu luyện nội lực, nửa đêm tỷ lại đến đón đệ ".

Dương Quá nghe giọng nói của Vô Song, từ tận chân tâm vẫn nghĩ Vô Song không vui vẻ, Vô Song đang giận mình, bản thân rất muốn giải thích nhưng rốt cuộc cũng nhịn xuống, theo Vô Song trở về Toàn Chân Giáo.

Lúc này trên đường trở về, Dương Quá vẫn luôn tự trách mình đồng thời âm thầm thề... sau này nhất định càng phải liều mạng tu luyện, càng phải liều mạng cố gắng, không thể để cho "Cơ tỷ tỷ" thất vọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.