Dương Chí chỉ còn cách Đào Hoa Đảo có hai ngày hải trình nhưng bắt buộc phải quay đầu trở về, chỉ riêng điểm này cũng đã đủ chứng minh sự kinh khủng của Đế Quốc Mông Cổ, khi làn gió phương Bắc một lần nữa thổi lên thiên hạ phong vân thì bất cứ ai cũng phải cẩn thận vạn phần, bất cứ ai cũng phải chuẩn bị cho một trận kinh thiên đại chiến mới.
Đế Quốc Mông Cổ thực sự rất mạnh, về mặt kinh tế nó không bằng Đại Thanh, về nhân khẩu cũng không bằng Đại Thanh nhưng bất cứ ai cũng nhìn ra nó có năng lực quân sự mạnh hơn Đại Thanh.
Diện tích đất của Đại Thanh lớn hơn Đế Quốc Mông Cổ nhiều, đồng nghĩa với việc nhất định phải chia quân ra từng khu vực mà thủ hộ, số lượng trọng địa mà Đại Thanh phải phân bố quân đội ra nhiều hơn Mông Cổ nhiều lắm.
Vấn đề thứ hai là kẻ thù, Đại Thanh giáp Tây Vực, giáp Bắc Cương, giáp Nam Lĩnh thậm chí giáp luôn Đông Hải, thân là Trung Nguyên Phúc Địa có thể nói là khu vực giàu có nhất thiên hạ nhưng nếu chiến tranh nổ ra thì Đại Thanh tuyệt đối thảm nhất.
Năm xưa vì ngăn cản Thiên Long Giáo có xu hướng thống nhất Tây Vực, ngăn cản Thiên Long Giáo xưng hùng từ trong trứng nước mà Đại Thanh gần như dốc hết sức lực, bất chấp việc còn chưa chân chính ổn định Trung Nguyên liền nhất định phải diệt Thiên Long Giáo.
Ngay cả như thế, ngay cả đã diệt Thiên Long Giáo thì Tây Vực Bách Quốc vẫn cứ là nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298343/quyen-5-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.