Vô Song thật sự động tâm với Trường Lạc Bang bởi Đông Độ Khẩu là một miêng thịt béo bở, là một khối thịt mà ai cũng muốn ăn.
Đương nhiên nơi này không thê nghi ngờ đã trở thành vật của Ngô Tam Quế nhưng nếu hắn ăn thịt thì Vô Song cũng muốn uống chút canh, không thể đệ Đông Độ Khẩu ở đó mà không làm gì cả.
Vô Song hiện tại còn chưa thực sự hiện hữu trước mặt Ngô Tam Quế vì vậy mới có thể rảnh rang hành động, chỉ cần thật sự bước lên con đường đối nghịch với người này thì tiếp theo sẽ không có nhiều cơ hội hoạt động như ngày hôm nay.
Chỉ cần có cơ hội sắp xếp nhân thủ vào Đông Độ Khẩu thì Vô Song nhất định sẽ không bỏ qua, về phần cơ hội đương nhiên ngay ở trước mặt.
Sau chuyến đi biển này, Vô Song sẽ trở về Tây Vực, sẽ rời khỏi Trung Nguyên trong một đoạn thời gian tương đối dài đồng thời chính thức bắt đầu bước vào con đường phát triển thế lực của riêng mình, phát triển Thăng Long Hội của riêng mình.
Thăng Long Hội hiện tại không hề mạnh mẽ gì thậm chí trường kỳ bị vây trong hoàn cảnh khó khăn, cho dù là Vô Song cũng phải tìm một đường ra cho Thăng Long Hội, trên đời này có cái đường nào làm giàu nhanh hơn buôn lậu?, nếu đã muốn làm cái sinh ý này thì không thể bỏ qua một nơi tốt như Đông Độ Khẩu.
Nhìn Diêm Ngân đang cúi đầu trên mặt đất, sau khi phát biểu xong kẻ này căn bản không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298324/quyen-3-chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.