Vô Song không biết đường đến Dược Vương Cốc nhưng mà nàng cũng không coi đây là vấn đề to tát, từ Dược Vương Thôn có hai đường chính, đường thứ nhất dẫn tới Dược Điền thì đường thứ hai tất nhiên phải dẫn tới Dược Vương Cốc.
Mang theo một tay nải hành trang cùng một chiếc hộp gỗ cỡ vừa, Vô Song cứ như vậy đi ngược đường trở về Dược Vương Thôn sau đó lại rẽ về phía Dược Vương Cốc.
Vô Song ban đầu cực kỳ lo lắng cho ông ngoại cùng Linh Tố thậm chí Vô Song còn cảm thấy Giác Viễn quá mức vô dụng, đương nhiên đây chỉ là cảm xúc nhất thời nhưng cũng là những cảm xúc chân thật nhất.
Đương nhiên sau đó Vô Song liền dần dần không còn quá mức lo lắng cho ông ngoại bởi Vô Song có một viên thuốc an thần mang tên Trương Tam Phong.
Trương Tam Phong nhất định sẽ không để ông ngoại Vô Song rơi vào vòng nguy hiểm mà cho dù ông ngoại Vô Song gặp nguy hiểm thì ngày đó ở Hành Dương bản thân Trương Tam Phong nhất định phải báo cho Vô Song, không thể cái gì cũng không đề cập.
"Ông ngoại chắc chắn không gặp nguy hiểm hoặc cho dù có gặp nguy hiểm thì vẫn trong tầm kiểm soát của người, dù gì ông ngoại cũng là Độc Thủ Dược Vương đời thứ hai ", đây chính là suy nghĩ của Vô Song lúc đó, chính là câu nói để Vô Song tự thôi miên chính mình.
Tiếp theo đến khi thu được tin tức từ miệng Thạch Vạn San thì Vô Song mới có thể một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298295/quyen-3-chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.