Vô Song là người xuyên không, chính bản thân Vô Song cũng hiểu cái gọi là máu mủ tình thâm là quá giả đối với hắn.
Đành rằng Vô Song kiếp trước là cô nhi, tính ra mà nói hắn không có ruột thịt họ hàng nhưng Vô Song có một sư chủ trì mà hắn coi như cha, tại kiếp này để Vô Song coi ông ngoại như sư chủ trì là việc hoàn toàn không thể.
Khi hắn xuyên không hắn đã mang theo một linh hồn hơn 30 tuổi, linh hồn của hắn đã là một tờ giấy đầy những chữ viết, đâu phải là một tờ giấy trắng như đứa trẻ mới sinh để mà triệt để chấp nhận cái gọi là máu mủ tình thâm?, đấy là chưa kể ông ngoại Vô Song đối với Vô Song cũng không có quá nhiều thời gian ở bên nhau, thú thật địa vị của ông ngoại trong lòng Vô Song còn không bằng lão nhân già mà không kính trên Tử Ngọc Sơn kia.
Dĩ nhiên ngay cả như thế thì Vô Song cũng có giới hạn của mình, hắn không thể thực sự coi ông ngoại là ông ngoại nhưng hắn có trách nhiệm phải bảo vệ ông, đây là thứ trách nhiệm của hắn tại thế giới này.
Hắn không rõ vì sao hắn lại xuyên không đến đây thậm chí tại thời điểm này Vô Song cũng biết có một thứ kinh khủng ẩn sau lớp màn đen liên quan đến mình nhưng như thế không ảnh hưởng tới việc hắn mãn nguyện với cuộc sống hiện tại, một kiếp này hắn sống đặc sắc hơn kiếp trước nhiều, đã chấp nhận cuộc sống này, đã chấp nhận thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298256/quyen-3-chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.