Chương trước
Chương sau
_ _ _ _ __

Chương này chưa xong nhé, khoảng 12h30 mình bổ sung nốt

_ _ _ _ __

Vô Song không ngờ mình lại gặp Kiều Phong nơi thành Hành Dương vì vậy hắn căn bản không thể nói với Hoàng Dung bất cứ thứ gì liên quan đến Kiều Phong, cái này như sự việc phát sinh ngoài ý muốn vậy tuy nhiên đối với Hoàng Dung mà nói cũng không phải việc gì quá to tát.

Nàng rất thông minh, chỉ cần từ ánh mắt của Kiều Phong nàng liền có thể nhận ra rất nhiều điều.

Nàng hiện tại có rất nhiều thứ bỡ ngỡ về thế giới này nhưng không phải cái gì cũng không rõ như trước, nàng biết sư phụ của Kiều Phong chính là Hồng Thất Công, nàng cũng biết Hồng Thất Công đồng thời là sư phụ của cả Quách Tĩnh cùng Quách phu nhân.

Nàng không quá rõ mối quan hệ của ba người kia thế nào nhưng chỉ một câu ‘sư tỷ’ của Kiều Phong là đủ rồi, sau đó lại mượn ánh mắt của đối phương mượn thế chiếm quyền chủ đạo, quả nhiên sau khi nghe Hoàng Dung xưng mình là muội muội của vị Quách phu nhân kia thì biểu cảm của Kiều Phong chuyển thành ‘ra là thế ‘.

Kiều Phong cũng không phải người ngu ngốc, không có đầu óc sao có thể lên làm bang chủ Cái Bang tuy nhiên Kiều Phong lại theo tâm lý vào trước làm chủ, lần gặp mặt Vô Song tại Túy Tiên Lâu đã xác nhận thân phận của Hoàng Dung trong mắt Kiều Phong, lúc này cho dù không có Vô Song ở đây thì Kiều Phong cũng trăm phần trăm xác định nữ tử trước mặt là phu nhân của ‘Đông Phương huynh đệ “.

Mọi việc lúc này đều cực kỳ thích hợp trong mắt Kiều Phong đồng thời Kiều Phong cũng tự động ‘thông não’ cho chính mình, cực kỳ giống với những điều Lý Thu Thủy từng suy nghĩ.

Dung mạo của Hoàng Dung như vậy ... nàng nói nàng là con riêng của Quách phu nhân thậm chí Kiều Phong cũng tin chứ đừng nói chỉ là nghĩa muội.

Bằng cái dung mạo này trở thành nghĩa nữ của Hoàng Dược Sư cũng chẳng phải là khó, nghĩ mà xem một người giống hệt Quách phu nhân năm 16 tuổi là cái khái niệm gì?.

Nghĩa nữ của Hoàng đảo chủ vậy khác gì nói nàng từ rất nhỏ đã được Hoàng Dược Sư thu làm con gái?, Kiều Phong liền tự động cho rằng... nữ tử trước mặt kia là một tiểu Hoàng Dung trong mắt Hoàng Dược Sư, là một cô con gái khác, một cô con gái... phát triển theo ước nguyện của Hoàng Dược Sư.

Kiều Phong đủ thân thiết với Quách gia để biết mối quan hệ giữa cha vợ Hoàng Dược Sư cùng con rể Quách Tĩnh, cho dù Quách Tĩnh hiện tại được gọi là Bắc Hiệp, cho dù địa vị giang hồ của Quách Tĩnh lúc này còn lớn hơn cả Hoàng Dược Sư thì cũng chẳng thể làm Hoàng Dược Sư cảm thấy có thiện cảm với đứa con rể này.

Quách phu nhân đã rất ít trở về Đào Hoa Đảo mà cho dù có trở về cũng rất ít mang theo trượng phu của mình cùng trở về, giữa hai cha con Hoàng Dược Sư – Quách phu nhân quả thực có một vết nứt trong tình cảm, không phải là Hoàng Dược Sư không còn yêu thương cô con gái này mà là vì Hoàng Dược Sư bởi Quách Tĩnh mới giận lây sang Quách phu nhân.

Lại nói nữ tử gọi là Hoàng Dung trước mặt, Kiều Phong không quá rõ nàng thế nào nhưng mà chỉ riêng việc nàng vô địch Tiềm Long Đại Hội đã nói lên việc thiên phú võ học của nàng rất cao, chỉ sợ tiếp nhận thành công chân truyền Đào Hoa Đảo, thêm vào việc phu quân của nàng là ‘Đông Phương huynh đệ’ thì tuyệt đối hợp mắt với Hoàng Dược Sư.

Kiều Phong mới chỉ gặp qua Vô Song một lần nhưng cũng có thể âm thầm gật đầu với Vô Song, tuy Vô Song không thể hiện một chiêu một thức nào nhưng võ công tuyệt đối cao cường chỉ sợ không dưới hắn, dung mạo của Vô Song ở Túy Tiên Lâu khó được coi là đại mỹ nam tử nhưng chắc chắn đủ để coi là ưa nhìn đấy là chưa kể trên người Vô Song luôn có một loại khí chất đặc biệt cực kỳ tà dị, cái khí chất này không hợp với Hoàng Dược Sư thì còn hợp với ai nữa?.

Đương nhiên khí chất này của Vô Song cũng là một trong số những thứ làm Kiều Phong cảm thấy khó lại gần, Kiều Phong vốn rất muốn kết nghĩa huynh đệ với Lệnh Hồ Xung cùng Vô Song bất quá khí chất của Vô Song lại là thứ làm cho Kiều Phong có chút đắn đo, ví dụ như sư phụ của hắn là Bắc Cái, Bắc Cái thích kết giao bằng hữu khắp thiên hạ nhưng mà đối với Đông Tà lại chỉ là tương giao nhưng không thân thiết, đôi khi khí chất luôn là một cái rào cản gì đó giữa người với người.

Lại quay trở về đại sảnh, Hoàng Dung nhanh trí đáp lời Kiều Phong thì Kiều Phong cũng nhanh trí đáp trả, ít nhất Kiều Phong cũng không khiến tất cả mọi người trong đại sảnh hoài nghi.

“Hóa ra là đệ muội, Dung muội thực sự quá giống tỷ tỷ, Kiều Phong ta nhìn mãi vẫn lầm “.

Kiều Phong nói xong cười hả hả, giọng nói hào sảng vô cùng bất quá cũng vì giọng nói hào sảng của Kiều Phong lại hoàn toàn ép tất cả mọi người trong đại sảnh xuống một bậc.

Kiều Phong là người trong thô có tinh, chỉ vừa bước vào đại sảnh Kiều Phong đã biết trong đại sảnh xuất hiện một hồi chiến đấu, tuy có chút bị Hoàng Dung làm bất ngờ nhưng Kiều Phong vẫn đại khái hiểu ra được vấn đề, một bên là chưởng môn chính phái một bên là Lệnh Hồ huynh đệ cùng phu nhân của Đông Phương huynh đệ, Kiều Phong dĩ nhiên không muốn phải chiến đấu với bên nào vì vậy trực tiếp dùng khí thế đè tất cả mọi người xuống.

Bàn về cái uy, bàn về cái khí thế thì Kiều Phong tuyệt đối là con quái vật, khí thế của Kiều Phong vượt khỏi võ công của hắn nhiều.

Ngoại trừ cái khí thế này đương nhiên còn phải kể tới thân phận của Kiều Phong, hai chữ Kiều Phong thực sự nặng vô cùng.

Kiều Phong sau khi xuất hiện ở đây gần như không có ai dám hành động thiếu suy nghĩ, tiếp theo Kiều Phong sau khi thoáng nhìn qua tất cả mọi người liền mở miệng.

“Các vị đều là người trong võ lâm, cũng là người mà Kiều Phong quen biết, Kiều Phong nghĩ giữa mọi người có sự hiểu lầm, không biết có thể nể mặt Kiều Phong mà ngồi xuống nói chuyện được hay không? “.

Kiều Phong đương nhiên khác với Lệnh Hồ Xung, Lệnh Hồ Xung nói thì không ai nghe nhưng Kiều Phong nói thì không ai dám không nghe.

Quả nhiên sau khi Kiều Phong dứt lời Định Dật Sư Thái cùng Thiên Môn Đạo Nhân cho dù không tình nguyện nhưng vẫn thu kiếm lại, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong, bọn họ đương nhiên cũng hiểu Thiên Địa Đồng Âm mà Hoàng Dung sử dụng nghĩa là gì, rốt cuộc Định Dật Sư Thái vẫn mở miệng.

“Được, đã là người quen của Kiều bang chủ thì lão ni cũng không làm khó, chỉ cần Kiều bang chủ đưa Lệnh Hồ Xung cho chúng ta, Lệnh Hồ Xung là người của Ngũ Nhạc Kiếm Phái, việc của Ngũ Nhạc Kiếm Phái liền để người Ngũ Nhạc Kiếm Phái giải quyết “.

Định Dật Sư Thái nói xong còn không khỏi lên tiếng.

“Nghi Lâm, con gan to bằng trời đúng không?, còn không biết trở về đây? “.

Nghi Lâm bị sư phụ gọi liềng iật bắn cả mình, ánh mắt sợ hãi nhìn sư phụ rồi lại nhìn Lệnh Hồ Xung, rốt cuộc chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời Định Dật Sư Thái.

“Vâng thưa sư phụ “.

Nghi Lâm cúi đầu đi về phía Định Dật Sư Thái để lại một Lệnh Hồ Xung có chút không biết làm gì, Lệnh Hồ Xung đương nhiên cũng loáng thoáng hiểu ra tại sao thái độ của Thiên Môn Đạo Nhân cùng Định Dật Sư Thái lại có ác cảm với mình như vậy, chỉ cần nhìn về phía Địa Tuyệt Đạo Nhân đang sống dở chết dở nằm kia ai có thể không hiểu?.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.