“ Vô Song đại ca, ngươi nhất định phải dạy Tiểu Bảo hai thuật này nha, biết được hai thuật này từ mai về sau Tiểu Bảo ngao du giang hồ liền không sợ gì nữa rồi “.
Trong một căn phòng tại Lệ Xuân Viện, Vi Tiểu Bảo cực kỳ thần tượng mà bám lấy Vô Song.
Lúc này với sự giúp đỡ của Vi Tiểu Bảo thì Vô Song cũng thành công mang Hồ Phỉ cùng Lạc Băng tiến vào một nơi an toàn rồi đặt hai người lên hai chiếc giường riêng biệt, cái tình cảnh này quả thật tương đối giống đêm hôm đó khi mà Vô Song nhờ Tiểu Bảo chăm xóc hai người Mạc Ly.
Thấy Tiểu Bảo hứng thú như vậy thì Vô Song chỉ cười, thuật dịch dung còn dễ nói nhưng truyền âm nhập mật thì Vi Tiểu Bảo rất khó học được, truyền âm nhập mật là đặc sản của Cửu Âm Chân Kinh mà Cửu Âm Chân Kinh thì vốn không hợp với Vi Tiểu Bảo, Vi Tiểu Bảo thực sự không hợp đi theo con đường võ học đạo gia.
Vi Tiểu Bảo tuy có hứng thú rất lớn với võ học nhưng mà lại không chịu được khổ, đương nhiên cũng không phải không có cách nào để biến Vi Tiểu Bảo thành cao thủ trong thiên hạ.
Nghĩ đến tương lai Vi Tiểu Bảo mang theo võ công cái thế bản thân Vô Song liền khẽ nhếch miệng.
Vô Song sau khi được Trương Tam Phong đưa tới Hành Dương thì cũng không biết vị lão nhân gia này lại đi đâu nhưng mà Vô Song biết Trương lão cũng chẳng đi đâu xa, lời nói của Trường Sinh Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298220/quyen-3-chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.