Chương trước
Chương sau
Lý Thu Thủy có địa vị cực kỳ lớn vì vậy ngay tại Lệ Xuân Viện này nàng cũng có đặc quyền của nàng, chí ít mệnh lệnh của Lý Thu Thủy vẫn sẽ được toàn bộ tú bà trong Lệ Xuân Viện nghiêm túc chấp hành.

Lý Thu Thủy muốn người chuẩn bị nước nóng cho Hoàng Dung là việc dễ dàng vô cùng dù gì cái nơi này cũng chuyên để cho khách nhân nghỉ ngơi, sau khi Lý Thu Thủy ra lệnh thì không lâu lắm liền có một trung niên mỹ phụ đi vào.

Trung niên mỹ phụ này một mực cúi đầu không dám nhìn Lý Thu Thủy bất quá Lý Thu Thủy cũng không quan tâm, nàng đã quen với việc người ta sợ hãi với nàng, nàng chỉ lạnh giọng mà ra lệnh.

“Hầu hạ vị cô nương bên trong cho tốt”.

Lý Thu Thủy nói xong câu này hai tay liền chắp ra sau đi ra ngoài, cũng không quá để ý đến Hoàng Dung cùng vị mỹ phụ kia, Lý Thu Thủy lúc này đi thẳng ra tòa biệt viện đã bị tàn phá sau trận chiến giữa Vô Song cùng Long Đế kia.

Trận chiến này đã không có cái gì để nhìn, khí tức tan hết nhưng mà một người tu luyện Đại Vô Tướng Công, là một quyển bách khoa toàn thư với võ học khắp thế gian thì Lý Thu Thủy vẫn có thể dựa vào nhiều loại thông tin khác nhau mà tái hiện trận chiến, ví dụ như từ những lời đám người Lệ Xuân Viện kể lại đêm hôm đó thì Lý Thu Thủy có thể chắc chắn âm thanh long ngâm kinh khủng vang lên giữa đêm tối chính là Hàng Long Khí của Hàng Long Thập Bát Chưởng.

Hàng Long Thập Bát Chưởng trên đời này có bao nhiêu người biết?, con số này thật ra tương đối nhiều nhưng mà để có thể từ trong tay Long Đế và Tu La Vương thoát ra bản thân Lý Thu Thủy lại chỉ có thể nghĩ đến một cái tên duy nhất – Bắc Hiệp – Quách Tĩnh.

Quách Tĩnh thực lực ra sao?, thiên hạ ai cũng nói Quách Tĩnh trình độ chỉ khoảng ngũ tuyệt hậu kỳ, khoảng thập tinh tới thập nhất tinh chiến lực nhưng mà Lý Thu Thủy đánh chết cũng không tin, đối với Lý Thu Thủy mà nói thì Quách Tĩnh cực kỳ mạnh, mạnh hơn xa những gì hắn thể hiện với người đời.

Lý Thu Thủy đến cả giao thủ với Quách Tĩnh cũng chưa từng, gặp cũng chỉ gặp thoáng qua nhưng mà Lý Thu Thủy lại là một trong số ít những người từng thân tận Thiên Vương, là một trong số những người hiểu rõ Thiên Vương đánh giá cao Quách Tĩnh thế nào, kẻ mà thời đại trước có thể sánh ngang với Thiên Vương sao có thể yếu?.

Dĩ nhiên Lý Thu Thủy cũng chỉ nghi hoặc về người xuất hiện đêm hôm đó ở Lệ Xuân Viện mà thôi, nàng không dám khẳng định người tới là Bắc Hiệp dù sao Long Đế hay Tu La Vương đều không nói bất cứ câu gì với nàng, nàng cũng chẳng có tài năng từ miệng hai người đào móc được thông tin vì vậy nàng chỉ có thể mang theo tò mò mà quan sát nơi này.

Đến hiện tại gặp Hoàng Dung thì lại có chút khác, Lý Thu Thủy thực sự cảm thấy rất kỳ lạ, cũng chính vì cái suy nghĩ về sự tồn tại của Quách TĨnh đêm hôm đó mà nàng lại càng thêm đặc biệt chú trọng đến Hoàng Dung.

Nàng hiện tại còn chưa biết mỗi quan hệ của Hoàng Dung với vị Quách phu nhân nổi tiếng giang hồ kia, liệu hai người là một cá thể hay là hai tồn tại riêng biệt?, câu hỏi này thực sự khó mà trả lời tuy nhiên Lý Thu Thủy lại chắc chắn Hoàng Dung trước mặt mình cùng Quách gia tại thành Tương Dương chắc chắn có liên quan, không liên quan ít thì liên quan nhiều.

Nếu Hoàng Dung đã có liên quan tới Quách gia ở Tương Dương thì việc Quách Tĩnh có mặt ở Hành Dương lại chẳng phải việc gì khó hiểu dù sao Lý Thu Thủy cũng biết vài ngày trước Hành Dương có một đại nhân vật đến đây – Phúc Kiến An.

Phúc Kiến An khoảng 2 ngày trước đã đến Hành Dương nhưng mà vị Phúc vương gia này hiện tại ở đâu Lý Thu Thủy lại không rõ tung tích bất quá nếu Phúc Kiến An đến Hành Dương thì việc Quách Tĩnh mở đường trước lại chẳng có gì lạ.

Đây là nguyên do duy lớn nhất làm Lý Thu Thủy tò mò với thân phận của Hoàng Dung, với dung mạo của Hoàng Dung, nếu mà nàng có thể xác định cái suy nghĩ này bản thân Lý Thu Thủy liền sẽ phải suy tính lại một chút kế hoạch của chính mình.

Chỉ khoảng một tiếng trước đã có cao thủ thần bí của Võ Đang nay lại thêm một Quách Tĩnh hư hư thực thực rồi một Phúc Kiến An thủy chung không có hành động gì, thân là người đại diện cho Ngô Tam Quế thì Lý Thu Thủy sao có thể không có tính toán?.

_ _ _ _ __ _ _ _

Ở phía ngược lại với Lý Thu Thủy là Hoàng Dung.

Lý Thu Thủy đang nghĩ cái gì, đang toan tính cái gì thì Hoàng Dung không biết, nàng lúc này chỉ đang thoải mái ngâm mình trong làn nước âm, trên mặt nước thả từng đóa hoa hồng đỏ thẫm tỏa ra thứ hương khí nhè nhẹ >

Xung quanh Hoàng Dung là bố vức vách ngăn, ở bên ngoài ngay gần đó chính là vị trung niên mỹ phụ kia, mỹ phụ nhận được yêu cầu của Hoàng Dung cũng không bước vào mà chỉ có thể đứng ngoài chờ đợi, chỉ cần Hoàng Dung không có yêu cầu gì thì nàng thật sự cũng không dám bước vào trong.

Hoàng Dung ngâm mình trong bồn nước nóng, ánh mắt hơi dãn ra nhìn về phía bên ngoài, nàng có thể nhìn thấy bóng hình của mỹ phụ ngay sau tấm rèm che.

Hoàng Dung trong thùng gỗ lớn, da thịt của nàng liền trở về cái vẻ ôn nhuận như ngọc, trắng hồng mềm mại vô cùng, cho dù là chính bản thân Hoàng Dung nhìn dung mạo của mình trong nước cũng không khỏi mỉm cười.

Dĩ nhiên việc mà Hoàng Dung quan tâm nhất hiện tại không phải là tắm thế nào mà là vấn đề khác, vấn đề liên quan tới đống đổ nát trong Lệ Xuân Viện thế là Hoàng Dung từ trong vang lên, âm thanh đương nhiên không lạnh lùng vô tình như Lý Thu Thủy trái lại nó mềm mại ấm áp vô cùng.

Hoàng Dung cũng không đường đột hỏi nhan mấy vấn đề này mà nàng mở miệng hát, Hoàng Dung không hay hát nhưng mà giọng của nàng cực tốt hơn nữa âm luật của Hoàng Dung cũng tạm coi là tinh thông, tiếng hát của nàng mang theo khẩu âm phương bắc, là làn điệu phương bắc.

Tiếng hát của Hoàng Dung vang lên, thứ âm thanh đi vào tai mỹ phụ bên ngoài quả nhiên làm hai hàng lông mày của mỹ phụ dãn ra, chính thân thể mỹ phụ cũng trở nên thả lỏng hơn nhiều.

Thay vì tạo ra hình tượng một người được hầu hạ thì Hoàng Dung muốn tạo ra hình tượng một cô gái bình thường, một mỹ nữ trẻ trung xinh đẹp, một thiếu nữ phương bắc đầy yêu đời.

Cái hình tượng mà Hoàng Dung cố tình tạo ra, cái giọng hát này quả thật làm cho hình tượng của Hoàng Dung trong mắt mỹ phụ kia trở nên gần gũi hơn nhiều lắm.

Hoàng Dung cất tiếng hát, đến khi tiếng hát của nàng ngừng lại thứ âm thanh gần gũi mà ấm áp kia mới tạo thành tiếng nói mà hướng ra ngoài.

“Thẩm thẩm, người đưa cho cháu khăn lau người cùng quần áo với “.

Nàng nói thực sự lễ phép khác hẳn với Lý Thu Thủy điều này tạo nên sự tôn trọng hơn nữa Hoàng Dung cũng chẳng phải là đang giả vờ, từ trước tới nay nàng đối xử với người dưới vốn luôn rất tốt chứ chẳng phải thái độ coi thường như Lý Thu Thủy.

Những hành động nhỏ nhặt thôi nhưng quả thật có ảnh hưởng rất tốt tới hình ảnh của nàng trong mắt mỹ phụ bên ngoài, mỹ phụ cảm thấy Hoàng Dung không phải là đang ra lệnh mà là đanh nhờ vả như một tiểu cô nương nhờ vả trưởng bối, cái này khiến mỹ phụ sao có thể khoogn thích?.

Nàng ta rất nhanh xoay người lại, hơi mở tấm bình phong ra sau đó đưa khăn bông trắng muốt cùng một bọc quần áo vào, thậm chí mỹ phụ còn không ngại cười mở lời trước với chính Hoàng Dung.

“Cô nương, giọng người thật hay, người hát cũng thật hay, cô nương là người phương bắc sao? “.

Hoàng Dung nghe thấy mỹ phụ mở lời trước thì trong lòng vui lắm, nàng bước ra khỏi thùng gỗ, dùng tay tiếp đồ được chuyển vào rồi nhẹ giọng đáp.

“Vâng thưa thẩm thẩm, cháu là người phương Bắc, cháu gọi Hoàng Dung, không biết xưng hô với thẩm thẩm ra sao? “.

Mỹ phụ thấy Hoàng Dung tiếp đồ liền rút tay ra, nàng cũng không nhìn vào bên trong mà chậm rãi khép tấm bình phong lại rồi ở bên ngoài nói vọng vào.

“Dung cô nương cũng không cần gọi ta là thẩm thẩm, ta họ Vi tên Xuân Hoa, Dung cô nương cứ gọi Hoa di là được “.

Vi Xuân Hoa?.

Hoàng Dung âm thầm ghi nhớ cái tên này, nàng một bên đặt quần áo trong bọc lên cái móc treo góc bình phong sau đó nhẹ nhàng lau cơ thể mình, đến khi lau khô cơ thể mới lại bắt đầu lên tiếng, làm như vô tình mà hỏi Vi Xuân Hoa.

“Hoa di, trước khi cháu vào đây có đi qua một biệt viện đổ nát, nơi này nhìn hào nhoáng như vậy sao lại có biệt viện đổ nát chứ? “.

Vi Xuân Hoa nghe Hoàng Dung hỏi, nàng sực nhớ tới lệnh cấm khẩu của triều đình nhưng mà Vi Xuân Hoa cũng chẳng phải nữ nhân tâm kế gì, Vi Xuân Hoa nghĩ Hoàng Dung là người Lý Thu Thủy mang đến dĩ nhiên đứng ngoài lệnh cấm lại thâm nàng thực sự thích vị Dung cô nương này thế là liền đáp.

“Dung cô nương người chắc mới đến Hành Dương đi?, người mới đến nên không biết khoảng thời gian trước Lệ Xuân Viện chúng ta bị niêm phong, ở hậu viện Thiên Thượng Nhân Gian nghe nói xảy ra chiến đấu rất kịch liệt, là truy bắt trọng phạm “.

“Hôm đó ai ở trong Lệ Xuân Viện cũng cảm thấy như trời long đất lở, như tận thế đến nơi thậm chí còn nghe thấy tiếng long ngâm, thực sự là một đêm kinh khủng “.

Vi Xuân Hoa không biết nhiều về trận chiến đó, nàng cũng không có gì để kể cho Hoàng Dung nhưng mà một trong hai nghi phạm thì nàng lại biết rõ, nàng liền kể với Hoàng Dung về vị ‘yêu nữ’ kia.

Hoàng Dung ở trong phòng tắm, vừa mặc quần áo vừa chăm chú lắng nghe, càng nghe nàng lại càng nhíu mày.

Vi Xuân Hoa trong miệng rõ ràng đang kể về Đông Phương cô nương nhưng mà Hoàng Dung thì lại không tưởng tượng ra như thế, Hoàng Dung trong đầu vậy mà lại tưởng tượng ra Vô Song.

Phải nói thế nào đây?, một thân cầm kỹ có thể mị hoặc người khác?, cái này Vô Song quả thật làm được.

Hai mỹ nhân đi theo làm hầu gái, hai người đều có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành?, liệu đây có phải là hai vị tỷ muội của Hoàng Dung hay không?.

Đến việc một thân sắc đỏ rồi lời đồn diễm lệ vô song, sánh ngang với Trần Viên Viên gì đó thì Hoàng Dung càng thêm gật đầu, Vô Song chỉ cần giả nữ nhân thì Trần Viên Viên chắc gì xinh đẹp hơn được Vô Song?, đương nhiên Hoàng Dung cũng không biết Trần Viên Viên là ai.

Nàng ở bên Vô Song sao lại không biết được Vô Song có hai cá thể, một phân thân một bản tôn, thú thật phân thân của Vô Song thực sự quá đẹp, đẹp đến mức bất kể là Hoàng Dung hay Lý Thu Thủy ngày trước đều có chút tự ti với nhan sắc của chính Cơ Vô Song.

Trần Viên Viên thì nàng chưa gặp nhưng liệu có hơn được Cơ Vô Song?, cái này Hoàng Dung cũng không tin.

Hoàng Dung càng nghe, não cảu nàng càng nhảy số sai lệch hơn nữa nàng cũng không quên việc ‘vây bắt trọng phạm’ triều đình.

Theo lời Vi Xuân Hoa thì là một đại cao thủ triều đình chiến đấu cùng một cặp nam nữ.

Cao thủ triều đình mạnh thế nào thì Hoàng Dung không dám chắc nhưng mà nếu nhìn vào chiến trường thì Hoàng Dung thậm chí nghĩ đến đế vị cao thủ.

Một cặp nam nữ hợp lại đối chiến đế vị cao thủ?, trên đời nào có việc trùng hợp như thế, trên đời liệu có mấy cặp nam nữ địch lại được đế vị?.

Hoàng Dung cũng như Lý Thu Thủy đều là nữ nhân thông minh tuyệt đỉnh nhưng mà càng thông mình thì não nảy số càng nhanh, nghĩ càng ngày càng xa.

Nàng lúc này liền chắc chắn cặp nam nữ kia chính là phân thân cùng bản tôn của chính Vô Song.

_ _ _ __ _ _ _ __

Sắp 2019 rồi vậy nên mọi lỗi lầm của tác bỏ qua hết nha T_T

Cho tác lười nốt mấy ngày cuối năm nhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.