Chương trước
Chương sau
Đồng Mỗ là chủ nhân Linh Thứu Cung cũng là chủ nhân toàn bộ dãy Thiên Sơn.

Cơn giận của Đồng Mỗ là cơn giận của toàn bộ dãy Thiên Sơn, là bão tuyết cuồng phong.

Cơn giận của Đồng Mỗ làm toàn bộ đệ tử Phiêu Miễu Phong sợ giun lên thậm chí tám cô bé canh cổng Linh Thứu Cung như cảm thấy trời sập, như cảm thấy một thứ áp lực xuyên thủng chính mình, đè nát chính mình.

Đây không chỉ là giận nữa mà còn là sát khí, sát khí vô cùng vô tận.

Các nàng căn bản không thể tưởng tượng được... cung chủ có ngày lại thịnh nộ tới mức này, trong lòng 8 cô bé đều có một câu hỏi.

“Lý Thu Thủy là ai?, hồng y nữ tử này là ai? “.

Các nàng sinh ra và lớn lên ở Thiên Sơn sau đó từ các dân tộc khắp Thiên Sơn được chọn lên Linh Thứu Cung đương nhiên có rất nhiều việc không biết, bọn họ hiện tại chỉ biết hồng y nữ tử gọi là Lý Thu Thủy kia gan lớn hơn cả trời, vậy mà dám đến trước mặt Đồng Mỗ.

Điều tiếp theo làm bọn họ không ngờ là Lý Thu Thủy vươn tay ra, trên người có một đoàn lực lượng nhu hòa cứ thế xua tan đi khí thế của Đồng Mỗ.

Nếu Lý Thu Thủy không ra tay chỉ sợ thêm vài hơi thở nữa thôi 8 cô bé trước mặt liền bị đè chết.

Động tác này cũng làm Đồng Mỗ trên không trung nhíu mày lại, nàng cảm thấy Lý Thu Thủy trước mặt có chút khác.

Tiếp theo Lý Thu Thủy cũng ngẩng đầu lên nhìn Đồng Mỗ, trong mắt của nàng cũng chẳng có hận thù, trong mắt nhiều hơn một thứ cảm xúc mà Đồng Mỗ không thể tin.

Thứ cảm xúc trong mắt Lý Thu Thủy gọi là gì đây?, thứ cảm xúc được gọi là... thân thiết.

Đồng Mỗ không hiểu, không tài nào hiểu được tại sao kẻ thù sinh tử lại nhìn nàng bằng con mắt này về phần Lý Thu Thủy thì không khỏi cười khổ.

Lý Thu Thủy biết Đồng Mỗ ở thế giới nào thì cũng rất mạnh nhưng mà khi nhìn Đồng Mỗ trước mặt, khi nhìn sư tỷ của mình nàng liền phát hiện ra có lẽ ở thế giới nào Đồng Mỗ cũng mạnh hơn mình.

Nói về thiên tư võ học, nàng đúng là thua kém sư tỷ rất nhiều.

Lý Thu Thủy đối mặt với thịnh nộ của Đồng Mỗ cũng không né tránh, nàng lựa chọn tiếp nhận sau đó thản nhiên lên tiếng.

“Sư tỷ, người mời ta một tách trà được không, ở ngoài này có chút lạnh? “.

Đồng Mỗ nắm bàn tay nhỏ của mình lại, gió tuyết xung quanh nàng bỗng nhiên tan biến, Đồng Mỗ gần như thuấn di từ trên trời lao xuống đất, đôi chân nhỏ nhắn khi còn cách mặt đất một chút liền kiễng lên sau đó thân thể nàng một lần nữa lơ lửng trên không trung.

Đồng Mỗ hai tay chắp lại sau lưng, ánh mắt cứ như thế nhìn Lý Thu Thủy.

“Kỹ nữ như ngươi hôm nay ăn gan hùm mới đến Linh Thứu Cung xin chết đúng không? “.

Đồng Mỗ quan sát Lý Thu Thủy xong không khỏi cười lạnh.

Lý Thu Thủy nào dám tiến về Linh Thứu Cung?, Lý Thu Thủy chỉ dám đến Linh Thứu Cung khi tính được thời điểm thu công của Đồng Lão, tính được thời điểm Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công bắt đầu quá trình phản lão hoàn đồng, khi đó nàng mới dám xuất đầu, mới dám đối mặt cùng Đồng Lão.

Giọng Đồng Lão vẫn ngập tràn sát khí nhưng mà Đồng Lão không ra tay ngay lập tức, Đồng Lão thực sự muốn xem ‘kỹ nữ’ sư muội hôm nay tại sao lại dở chứng như vậy, rốt cuộc Lý Thu Thủy có âm mưu gì?.

Lý Thu Thủy đối mặt với lời của Đồng Mỗ bản thân nàng cũng không đáp chỉ là đưa tay ra đánh một chưởng về phía Đồng Lão.

Một chưởng này không hề có báo trước nhưng mà cũng không mang theo nội lực đơn thuần là một chưởng đánh ra.

Đồng Mỗ dĩ nhiên không có chuyện không thể phản ứng bất quá Đồng Mỗ cũng không ra sát chiêu, trong lòng không khỏi khinh thường Lý Thu Thủy.

“Con tiện nhân này rốt cuộc lại đang có âm mưu quỷ kế gì?, dĩ nhiên dám cận thân chiến đấu với ta?”.

Tự nói trong lòng Đồng Mỗ bàn tay nhỏ đưa ra trực tiếp bắt chết cổ tay của Lý Thu Thủy.

Hai người là hai cường giả thuộc về hai thế giới khác nhau.

Tại thế giới này Lý Thu Thủy căn bản không dám cận chiến với Đồng Mỗ bởi Đồng Mỗ sáng tạo ra Thiên Sơn Chiết Mai Thủ có thể dễ dàng đánh bại Lý Thu Thủy nhưng mà tại thế giới kia thì không phải, Lý Thu Thủy thân là truyền nhân của Thiên Sơn Chiết Mai Thủ khi đó cũng không phải quá kém về cận chiến so với sư tỷ mình.

Đồng Mỗ đưa tay ra cực nhanh nhưng Lý Thu Thủy biến chiêu còn nhanh hơn, khi bàn tay của Đồng Mỗ muốn bắt lấy cánh tay của nàng thì cổ tay của Lý Thu Thủy khẽ động, cổ tay xoay tròn rồi nắm ngược lại cánh tay Đồng Mỗ, năm ngón tay thon dài bắt gọn cổ tay của Đồng Mỗ bên trong.

Biến cố quá đột ngột, đột ngột đến nỗi Đồng Mỗ còn không kịp làm bất cứ thứ gì cả, bàn tay của nàng đã bị không chết, đối mặt với nàng lúc này là nụ cười mỉm của Lý Thu Thủy.

“Sư tỷ, ngươi thua “.

Đồng Mỗ cảm thấy âm thanh này chói tai vô cùng nhưng mà cũng không có ý định dùng nội lực, bàn tay như ngó sen thu lại rồi ngay lập tức đẩy ra, cực nhanh thoát được khỏi tay Lý Thu Thủy.

Lý Thu Thủy thấy thế cũng không dám trêu đùa nữa, nàng cũng phải sử dụng toàn lực, lúc này Đồng Mỗ cùng Lý Thu Thủy vậy mà đều sử dụng Thiên Sơn Chiết Mai Thủ.

Hai người tốc độ cực nhanh, hai thân ảnh hóa thành hai cái bóng liên tục di chuyển trên nền tuyết trắng thậm chí thân pháp cao đến mức đánh nhau trên tuyết còn không để lại dấu chân.

Hai người không dùng một chút nội lực nào đều là dùng chiêu thức cùng kinh nghiệm thực chiến so đấu, đánh đến thiên hoa lạn trụy nhưng bất ngờ là cả Đồng Mỗ cùng Lý Thu Thủy đều không phân thắng bại.

Đồng Mỗ nắm giữ Thiên Sơn Chiết Mai Thủ với tư cách là người sáng tạo còn Lý Thu Thủy chỉ là học lại nhưng mà Lý Thu Thủy võ công lại được Cửu Âm Chân Kinh gột rửa, gặp được đại ngộ trong võ học lại thêm Thiên Sơn Chiết Mai Thủ vốn bao hàm võ công thiên hạ cực kỳ thích hợp đi cùng Tiểu Vô Tướng Công cùng Cửu Âm Chân Kinh, nàng vậy mà tỏ ra không hề thua kém người sáng tạo như Đồng Mỗ.

Hai người vốn không phải đám vãn bối như Cổ Chân cùng Trầm Côn, chỉ một thoáng giao phong cũng đã hơn trăm chiêu, khi thấy không ai làm gì được ai Đồng Mỗ lập tức lùi lại rồi đánh ra một chưởng.

“Thiên Sơn Lục Dương Chưởng – Dương Ca Thiên Quân “.

Chưởng lực của Đồng Mỗ cực mạnh, hỏa nhiệt do nàng đánh ra thậm chí đánh tan cả từng cơ gió lạnh xung quanh, hỏa chưởng cứ như vậy đánh thẳng trước mặt Lý Thu Thủy.

Lý Thu Thủy cũng không dám coi thường, nàng cũng vận toàn lực đánh ra một chưởng.

“Bạch Hồng Chưởng Lực “.

Bạch Hồng Chưởng Lực uy thế so không nổi Thiên Sơn Lục Dương Chưởng nhưng lại thắng ở biến hóa, như cầu vồng hoành không xuất thế, đi sau mà đến trước, khi một chiêu Dương Ca Thiên Quân khí thế chưa đạt đến đỉnh điểm thì đã bị Bạch Hồng Chưởng Lực công kích, hai loại chưởng pháp va vào nhau liền sinh ra dư chấn, dư chấn tạo thành kình phong quét qua bốn phương tám hướng.

Hai người đọ chân lực người thua đương nhiên là Lý Thu Thủy, trên nền tuyết trắng Lý Thu Thủy bị đẩy lùi 3 bước mới có thể ổn định vị trí còn Đồng Mỗ căn bản một chút dịch chuyển cũng không có tuy nhiên khác với vẻ thản nhiên của Lý Thu Thủy vẻ mặt Đồng Mỗ đã biến thành không thể tin.

Đồng Mỗ lần này thu tay lại, ánh mắt khóa chặt Lý Thu Thủy, trong miệng gằn ra từng chữ.

“Ngươi không phải tiện nhân đó, ngươi rốt cuộc là ai? “.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.