Trầm Côn đánh bại Cổ Chân xong bản thân vị thiên tài này thậm chí bị coi là người bất lợi nhất trong tứ cường bởi thương thế của Trầm Côn cho dù là ai cũng nhìn ra nó tuyệt không nhẹ.
Trong tứ cường, Hoàng Dung và Mộ Dung Yến Nhi thắng dễ vô cùng còn Viên Tử Y căn bản không cần đánh, tại Tiềm Long Đại Hội khi mà tất cả trận đấu chỉ diễn ra trong vòng một ngày thì đây đương nhiên là bất lợi cực lớn của Trầm Côn.
Hơn ai hết Trầm Côn hiểu thương thế của mình, một trận chiến này hắn đánh cũng đủ mệt, Dịch Cân Kinh của hắn mang tiếng là tầng thứ 2 nhưng chỉ có thể coi là miễn cương đạt đến tầng thứ này, đốt mệnh căn của chính mình tăng cường lực công kích cũng khiến bản thân hắn tổn thương lại thêm vài trăm chiêu liên tục tấn công Cổ Chân, cho dù thân thể hắn làm bằng sắt cũng sẽ thấm mệt.
Trầm Côn đứng lên, một tay vẫn cứ ôm lấy cổ mình đồng thời ánh mắt nhìn về phía Cổ Chân bị đánh gục bên dưới.
Lúc này Cổ Chân ngửa ra sau, sắc mặt vẫn bình thường vô cùng nhưng không biết vì lý do gì lại không thể đứng lên, cứ như vậy nằm im một chỗ.
Trầm Côn có chút nhíu mày lại bởi hắn phát hiện đôi mắt cùng sắc mặt Cổ Chân không giống nhau, đôi mắt rõ ràng ảm đạm mờ mịt nhưng sắc mặt căn bản không chịu ảnh hưởng gì, trong lòng Cổ Chân lập tức nghĩ đến hai chữ ‘dịch dung’.
Đương nhiên dịch dung cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298202/quyen-3-chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.