Nàng mở rèm ra, ánh mắt nhìn về phía Vô Song.
Nàng không thích hắn, đây là chuyện dĩ nhiên, đến tận bây giờ nàng vẫn không thích hắn, cái này không có gì phải nói lại.
Nàng không thích hắn là một việc nhưng mà Vô Song quả thực cũng làm nàng có chút cảm động, nàng cũng là nữ nhân, là một nữ nhân bình thường, nàng cảm thấy nếu nữ nhân nào rơi vào trường hợp của nàng cũng không có cách nào bỏ mặc không quan tâm tới tình trạng của Vô Song.
Vô Song hôn mê 7 ngày, nàng chăm sóc hắn 7 ngày, bản thân đương nhiên cũng muốn hắn tỉnh lại càng sớm càng tốt, nàng cũng không muốn hắn chết.
Đang đánh xe ngựa nàng liền phát hiện trong xe có động tĩnh lập tức tiến vào thì thấy Vô Song tỉnh lại, nàng đương nhiên vui vẻ sau đó lại thấy Vô Song một tay che miệng, nàng có thể cảm giác thấy hắn đang khủng hoảng vô cùng.
Nàng lần này cũng không hỏi vì Vô Song mà lo lắng, nàng liền mở miệng.
“Ngươi có sao không? “.
Nàng cũng không cảm thấy mình làm gì sai nhưng mà biểu hiện của Vô Song lại càng dọa người, Vô Song vậy mà nhìn chằm chằm vào dung mạo của nàng sau đó trong ánh mắt xuất hiện một loại thần sắc sợ hãi cứ như nàng là hồng hoang cự thú vậy.
Nàng không phải bị mù, nàng sao có thể nhận ra ánh mắt Vô Song nhìn mình không đúng vì vậy hai hàng lông mày liền nhíu lại.
“Có chuyện gì vậy? “.
Nàng lại hỏi lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298193/quyen-3-chuong-115-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.