Vô Song bỏ chạy, hắn mang theo thương thế mà bỏ chạy.
Vô Song thật ra cũng có thể liều nuốt xuống Độc Long Dịch Cân Hoàn, đằng nào cũng sẽ không chết luôn sau đó tìm cơ hội từ từ giải độc, đây mới là cách lý trí nhất.
Nếu làm theo cách này Vô Song ở nam phương còn có thể tạm thời an toàn, có thể tham dự vào nội bộ của Ngô Tam Quế, có thể từ bên trong làm rất nhiều việc, đây quả thực là một phương án tối ưu, ít nhất từ mặt ngoài mà xem nó tốt hơn bỏ chạy rất nhiều.
Đáng tiếc là Vô Song vẫn chọn con đường khó đi hơn, một đời hắn thực sự không quen mà cúi đầu.
Vô Song có Mị Ảnh Thân Pháp, có Lăng Ba Vi Bộ, cho dù đang bị trọng thương thì tốc độ của Vô Song cũng cực cao, hắn một đường bỏ chạy trong đầu rất nhanh tính toán.
Vô Song hoàn toàn có thể cảm nhận được Tu La Vương đang truy sát mình, tuy nhiên kẻ này trong người nắm một loại kỳ thuật cực kỳ quái dị.
Vô Song không nhìn thấy hắn, không phát hiện ra thân ảnh của hắn nhưng mà thủy chung cảm giác được hắn tồn tại, thủy chung cảm giác được hắn đuổi theo mình.
Cái cảm giác này một mực bám theo Vô Song, mãi đến khi hắn chạy ra khỏi thành Hành Dương thì cảm giác kia vẫn còn tồn tại.
Hắn thật sự chạy khỏi thành Hành Dương, bằng vào thân pháp của Vô Song chỉ cần không có cao thủ nào chặn đường thì hắn có thể nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298161/quyen-3-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.