Chương trước
Chương sau
Cả hai người Vô Song cùng ưng nhân thực sự đều có chút không chịu được, hai người đều dừng lại một chút thở dốc ra một hơi.

Lần này ưng nhân rốt cuộc cũng có chút suy nghĩ của người bình thường, hắn hơi nghi hoặc nhìn Vô Song.

“Tiểu tử, ngươi chẳng nhẽ không tính dùng Hàng Long Khí?, nếu không dùng cũng đừng trách lão phu không cho ngươi dùng? “.

Vô Song híp mắt nhìn đối phương, hắn cũng không đáp lời mà lại đang suy nghĩ.

Hắn không như Bắc Cái, Quách Tĩnh hay Kiều Phong nhất định phải lấy Hàng Long ra mà đấu, đối phương càng quan tâm Hàng Long Khí thì hắn càng không muốn dùng bất quá hắn hiện tại liền thật tâm muốn biết tại sao đối phương lại quan trọng hóa Hàng Long Khí như vậy?.

Năm lần bảy lượt nhắc đến Hàng Long Khí, rốt cuộc là có chuyện gì?.

Từ ngày Vô Song tiếp xúc với đám người Thiên Long Giáo hay nói đúng hơn là những gì liên quan tới Bà La Môn thì hắn càng ngày cảng cảm thấy Hàng Long Thập Bát Chưởng thần bí.

Hàng Long Thập Bát Chưởng trên lý thuyết là của Cái Bang nhưng mà Vô Song rất muốn hỏi vị chưởng môn Cái Bang sáng tạo ra Hàng Long Thập Bát Chưởng rốt cuộc xuất phát từ đâu?.

Nhân vật sáng tạo ra Hàng Long Nhị Thập Bát Chưởng kia rốt cuộc tên là gì?, thân thế ra sao?.

“Ngươi là người Thiên Trúc? “.

Ưng nhân vốn đang định bắt đầu đợt công kích bất quá nghe Vô Song hỏi hắn dừng lại một chút sau đó gật đầu.

“Chính xác, ta là người Thiên Trúc, là Bà La Môn tộc cao quý”.

Đối phương nói câu này làm Vô Song ánh mắt hơi co giật, hắn không hiểu Bà La Môn tộc là cái tộc gì nhưng đại khái cũng chắc chắn được việc đối phương là người Bà La Môn.

Vô Song hít vào một hơi khí lạnh, sau lưng hắn rốt cuộc vang lên âm thanh mà ưng nhân chờ đợi, âm thanh của Hàng Long Khí.

Vô Song rốt cuộc vẫn theo lời đối phương sử dụng Hàng Long Thập Bát Chưởng.

“Ta không biết vì sao ngươi thèm muốn Hàng Long Khí như vậy bất quá nếu ngươi đã muốn chứng kiến Hàng Long Thập Bát Chưởng thì ta liền cho ngươi xem, đổi lại ta muốn biết Hàng Long Thập Bát Chưởng liên quan gì tới Bà La Môn các ngươi? “.

Câu hỏi này của Vô Song làm ưng nhân khựng lại.

Ưng nhân hiện tại cũng biết là Vô Song khó chơi, hắn tuy chưa dốc hết lực nhưng mà Vô Song tựa hồ cũng như vậy, hơn nữa Vô Song không cần Hàng Long Khí cũng đã có thể chiến hòa với hắn.

Ưng nhân chưa bao giờ thiếu tự tin, hắn tự tin có thể thắng Vô Song nhưng điều kiện là Vô Song không được phép bỏ chạy, nếu mà Vô Song một đường bỏ chạy thì hắn có thể làm được gì?.

Hai người thực lực không quá chênh lệch nếu một người chỉ cắm đầu bỏ chạy người kia cũng chịu chết hơn nữa phải biết khinh công của Vô Song lại cao hơn ưng nhân, hắn cũng không dám chắc một đường đuổi theo Vô Song không có bị Vô Song cắt đuôi.

Chỉ có Vô Song sử dụng Hàng Long Khí, sử dụng Hàng Long Thập Bát Chưởng thì hắn mới có tự tin thắng Vô Song, có tự tin không cho Vô Song chạy trốn.

Đương nhiên Vô Song chạy trốn cũng không liên quan gì đến hắn... bất quá hắn thực sự không dám để thả Vô Song rời đi, hắn biết tìm đâu ra Hàng Long Khí bây giờ?.

Hàng Long Khí trên đời ngoại trừ Vô Song cũng chỉ có Kiều Phong, Hồng Thất Công cùng Quách Tĩnh.

Trong ba người này Kiều Phong cùng Hồng Thất Công là dễ giải quyết nhất đối với ưng nhân bởi đây là hai cao thủ thuần Hàng Long bất quá hai người thủy chung không tiến về nam phương, hai người vẫn ở bắc phương.

Vì một số lý do hắn không thể đến phương Bắc, đừng nói là đến phương Bắc mà cho dù đi qua Vương Bản Sơn, đi quá địa phận Vương Bản Sơn chỉ sợ cũng không thể.

Hắn không biết năm nào tháng nào mới lại thấy được Hàng Long Khí.

Hắn đương nhiên cũng muốn dụ Kiều Phong cùng Hồng Thất Công tới nam phương nhưng mà cái này cũng mang yếu tố may mắn rất lớn, hắn chắc gì đã dụ được đối phương?.

Năm nay hắn đã gần 60, hắn cũng biết thời gian không ủng hộ mình.

Lần này hắn là một trong những kẻ tiên phong đến Trung Nguyên đầu nhập dưới quyền Ngô Tam Quế, mục tiêu của hắn chỉ có một, nhanh chóng tìm Hàng Long Khí.

Ưng nhân nhìn Vô Song bình tĩnh đứng trước mặt mình, rốt cuộc lạnh giọng.

“Đây là cơ mật của bản giáo, cái này không thể đáp”.

Thấy Ưng nhân im lặng một chút rồi thốt ra lời này Vô Song bản thân hơi hơi thất vọng, hắn cũng không cảm thấy có thể tiếp tục moi được thông tin này từ ưng nhân dù sao kẻ này vốn lỗ mãng vô cùng, loại người này chỉ sợ nói một là một mà hai là hai.

Nghĩ một chút, Vô Song cũng không thu Hàng Long Khí của mình lại mà hỏi.



“Vậy ta muốn biết... trong bát đại hộ pháp của Thiên Trúc – Bà La Môn, thực lực của ngươi đứng thứ bao nhiêu? “.

Câu hỏi này đương nhiên dễ hơn nhiều, ưng nhân thật sự có thể trả lời.

“Dưới Kiền Thác Bà cùng Atula, ta xếp hạng đệ tam”.

Hắn trả lời xong, Vô Song liền lùi lại, hai tay kéo thật dài về phía sau rồi lại đẩy ra phía trước.

“Kháng Long Hữu Hối”.

Một tiếng long ngâm như xé rách màn đêm u tĩnh, Hàng Long Khí tràn ngập bốn phương tám hướng, uy thế khôn cùng.

Ưng nhân chỉ đợi có thế, thân hình hắn cũng ngập tràn kim sắc, hắn hét lớn một tiếng.

“Hàng Long Chân Thân “.

Hắn hét một tiếng mi tâm liền hiện ra sắc vàng, sắc vàng kia mạnh đến nỗi cứ như con mắt thứ ba hiện lên vậy, tà dị vô cùng sau đó Vô Song rốt cuộc cảm thấy... lý do tại sao đối phương nhất mực muốn Vô Song sử dụng Hàng Long Khí.

Không rõ cái vật sáng kia là gì, cũng chẳng biết Hàng Long Chân Thân là cái chi nhưng là cái vật sáng này không ngờ lại mơ hồ kết nối với khí tức của Vô Song, một loại cảm giác Vô Song rất khó giải thích.

Cái con mắt thứ ba của đối phương như nắm được cái gì của hắn vậy, cảm giác kết hợp này làm Vô Song thấy khó chịu vô cùng.

Tiếp theo lại thấy đối phương căn bản không đón đỡ đối với một chiêu Kháng Long Hữu Hối làm như không thấy, thậm chí hai tay còn mở rộng, đến cả ý định phòng ngự cũng không.

“Kim Sí Cửu Chuyển Kim Thân “.

Lần đầu tiên Vô Song thấy hư ảnh sau lưng đối phương, một đôi cánh ưng khổng lồ màu vàng rực hơn nữa đôi cánh ưng càng ngày càng rõ ràng, sau lưng ưng nhân hiện lên một đầu Kim Sí Điểu.

Thật ra Vô Song không rõ vật kia có phải Kim Sí Điểu hay không nhưng mà nó đúng là màu vàng, hơn nữa khi đối mặt với Kháng Long Hữu Hối gầm thét mà đến Vô Song rõ ràng thấy Kim Sí Điểu cử động, nó vỗ cánh lao xuống.

Động tác này cứ như... hùng ưng đang bắt mãng xà vậy, hai chân quắp lấy hư ảnh kim long sau đó một chiêu Kháng Long Hữu Hối của Vô Song cứ như thế biến mất, cương khí tan ra vào hư không.

Việc đáng sợ tiếp theo còn ở trước mặt, đối phương tốc độ gần như bạo tăng, thân thể bao bọc trong kim khí cùng đôi cánh vàng sáng rực kia trong sát na đã hướng tới Vô Song.

Vô Song lúc này muốn lùi lại nhưng đột ngột cảm thấy mi tâm đau nhói, có một loại tà lực khóa chặt nội công của Vô Song lại, một chút nội công cũng không có.

Nói là khóa nội công thì cũng không đúng gần như thứ tà lực kia ngăn cho nội công Vô Song không thể chuyển hóa ra ngoài... ngoại trừ Hàng Long Khí.

“Kim Sí Hoành Thiên Trảo”.

Ưng trảo mở ra, hướng về đầu Vô Song mà đập, Vô Song cũng có chút không biết làm sao liền lấy tay ra đón đỡ, hắn trực tiếp sử dụng Cầm Long Công.

Cầm Long Công bao gồm Hàng Long Khí, có Hàng Long Khí bảo hộ đương nhiên có thể sử dụng hơn nữa dễ dàng bắt lấy hoàng kim trảo của đối phương.

Hai người lại một công một thủ, rất nhanh qua tay hơn 30 chiêu bất quá nội tâm Vô Song càng ngày càng xấu.

Ưng nhân kia quả thật không có bị tâm thần, không rõ tại sao nhưng rõ ràng tuyệt học mà hắn sử dụng có thể thôn phệ Hàng Long Khí, có khắc tính cực lớn với Hàng Long Khí.

Càng đánh Hàng Long Khí của Vô Song càng như bị hút ra, càng đánh Vô Song lại càng có cảm giác mình yếu đi còn đối phương khí thế lại mạnh lên một bậc.

Vô Song mặt trầm như nước trong khi ưng nhân lại cười như điên như cuồng.

“Thống khoái, thống khoái, tiểu tử ngươi ngoan ngoãn đối luyện với bản tọa ngàn chiêu, đợi bản tọa đào móc hết Hàng Long Khí của ngươi, tiến hóa kim thân, bản tọa chỉ hủy đi đan điền của ngươi, sẽ không lấy tính mạng của ngươi, cho ngươi có cơ hội sống cuộc sống phàm nhân, ha ha ha ha “.

Hắn cười rất dài, hơn nữa tiếng cười của hắn có cảm giác như tiếng hú vậy, thực sự nghe mà rùng mình.

Vông thể sử dụng nội lực, thân thể Vô Song lại càng không biến thái được như đối phương phải biết thứ ánh sáng hoàng kim kia có thể xuyên qua nội lực bình thường cắt vào cơ thể, uy lực khôn cùng, muốn cận thân chiến đấu với hắn chỉ sợ phải là thân thể của Cơ Vô Song chứ không phải Vô Song hiện tại.

Cùng với nội lực bình thường thì ngay cả kiếm khí hay Quỳ Hoa Khí bản thân Vô Song cũng có cảm giác bị ức chế, vậy Vô Song có thể làm gì?.

Hàng Long Thập Bát Chưởng đánh ra gần như chỉ làm mồi cho đối phương, không thể có bất cứ biến chuyển gì, nếu chỉ sử dụng Cầm Long Công sau ngàn chiêu Vô Song cũng sẽ tự thua, Hàng Long Khí liền bị ưng nhân hút hết.

Một đáp án khác là chạy nhưng mà đối phương vận lên kim thân làm cho Vô Song cũng thấy áp lực rất lớn về tốc độ, hiện tại cho dù Vô Song vận dụng Lăng Ba Vi Bộ toàn lực bỏ chạy cũng khó siêu thoát tốc độ của kẻ này, bỏ chạy không phải là phương án hay hơn nữa càng không hợp với Vô Song.

Vô Song chỉ có thể từng bước từng bước lùi lại, còn ưng nhân thì điên cuồng tiến lên, điên cuồng cười, nhìn hắn cười Vô Song rốt cuộc cũng nhếch miệng.

Ưng nhân rõ ràng đang cuồng hoan nhưng hắn cũng thấy cái nhếch miệng này của Vô Song, trong nội tâm liền thấy rùng mình, quả nhiên Vô Song vốn đang sử dụng Hàng Long Khí đột ngột thu lại, tay từ trảo nắm thành quyền, mượn Lăng Ba Vi Bộ khẽ xoay người, một quyền nện thẳng vào kim thân của đối phương.

“Thái Tổ Thiên Diễn Quyền”.

Một quyền trực diện nện vào người khiến cho ưng nhân có cảm giác đến cả ruột gan cũng muốn nôn ra ngoài, hắn lập tức bị bức lui lùi lại.

Hắn vừa lùi Vô Song liền tiến lên, hai tay cùng vũ động, quyền kình liên tục đánh ra.

“Thái Tố Thiên Địa Quyền”.

Một tay là thiên một tay là địa, hai tay vũ động như hủy thiên diệt địa, quyền kình mang theo ý, mang theo uy cứ thế nện vào người ưng nhân.

Đương nhiên ưng nhân cũng không dễ chơi, hắn bị đánh bay ra trong lòng vừa kinh vừa sợ sau đó lại thấy Vô Song lần thứ hai công kích tới bất quá cũng làm ra phản ứng, đôi cánh Kim Sí hư ảnh đằng sau liền co lại.

Cho dù chỉ là hư ảnh nhưng Vô Song có thể cảm giác được đây đúng là một lớp phòng ngự.

“Kím Sí Oanh Thiên”.

Ưng nhân gầm một tiếng, đôi cánh vốn tưởng đang bảo vệ hắn lại mở rộng ra, Vô Song chỉ cảm thấy loại lực lửng khủng khiếp từ đối phương xuất hiện, trực tiếp ngạnh kháng toàn bộ Thái Tố Thiên Địa Quyền đang ập tới.

Quyền kình cùng với đôi cánh vàng khủng bố kia va chạm, âm thanh đinh tai nhức óc vô cùng, gần như cả cánh rừng đều rung lên, vô số cây cối bị kim khí chặt đứt, mặt đất như bị uy thiên địa chấn nát, kinh khủng vô cùng.

Một đòn này hai bên liền là thế hòa nhưng ưng nhân lại như một con quái vật, hắn cậy có kim thân bảo hộ vậy mà dám xuyên qua dư chân, dư chấn chưa tan hắn đã hiện ra trước mặt Vô Song.

“Kim Sí Bạo Lôi”.

Không phải là trảo mà là quyền, là quyền như oanh lôi đấm thẳng vào bụng Vô Song.

Một quyền này thực sự không sai, đúng với cái tên của nó, quyền ra như sấm sét uy lực như bạo lôi bất quá cái đáng sợ nhất của quyền này là đưa kim canh khí vào người Vô Song.

Vô Song nếu không vận Hàng Long Khí ngăn lại, lục phủ ngũ tạng liền bị đối phương chém vỡ, nếu Vô Song đưa Hàng Long Khí ra đương nhiên ngăn cản được canh kim khí nhưng nhất định cũng sẽ lại bị đối phương hấp thụ.

Vô Song sẽ làm gì?, đương nhiên là đưa Thiên Long Khí ra đỡ, ưng nhân thấy vậy ánh mắt càng ngày càng vui mừng, hắn biết Vô Song phản kháng càng mạnh thì báo hiệu Vô Song càng ngày càng cùng đường, hắn đương nhiên cảm thấy thành công sắp đến.

Ngăn được canh kim khí tàn phá cơ thể nhưng trọng quyền vẫn là trọng quyền, Vô Song trực tiếp khụy một chân xuống, miệng ho ra một ngụm máu.

Ưng nhân thấy thế lại càng muốn ra tay tàn độc hơn, hắn thu quyền lại, lấy hai tay làm quyền mà nện xuống.

“Kim Sí Đại Lôi Bạo”.

Ngay lúc ưng nhân chuẩn bị đập một chiêu này vào sống lưng Vô Song, Vô Song cũng vung tay.

Vô Song vung tay... căn bản không có bao nhiêu lực, cái vung tay làm ưng nhân coi thường vô cùng bất quá rất mạnh hắn cảm nhận một lực lượng kinh khủng nện vào mặt mình, quyền kình như sóng thần ập tới.

Một quyền này đánh thẳng vào đỉnh đầu ưng nhân làm hắn bị đánh bay như quả bóng vậy, đầu đập thật mạnh xuống đất, cả người lăn lóc trên mặt đất một đoạn dài.

Ưng nhân khó khăn mở mắt không tin được nhìn Vô Song, chỉ thấy sau lưng Vô Song cũng có một thân ảnh khổng lồ, đây chính là Thái Tố Thiên Nộ, là chiêu cuối cùng trong Thái Tố Trường Quyền.

Một quyền này thậm chí đánh nát cả đầu kim thân sau lưng ưng nhân, nguyên cái đầu Kim Sí bị đập nát vụn bất quá thân ảnh Kim Sí kia chỉ run lên, cái đầu vậy mà dần dần lại hiện ra.

Ưng nhân khó khăn đứng dậy nhìn Vô Song, cũng may là hư ảnh khổng lồ của Thái Tố Thiên Tượng cũng biến mất.

Về phần Vô Song hắn cũng đã đứng thẳng dậy, lau vết máu trên miệng, một quyền vừa rồi làm kim thân kia màu sắc đã nhạt đi nhiều, cũng không phải không có tác dụng.

Tất nhiên so ra Vô Song rơi vào trạng thái tệ hơn nhiều, hắn phải làm gì?.

Rồng là cửu ngũ chí tôn là sinh vật mạnh nhất thiên địa nhưng mà ngày hôm nay gặp một sinh vật chuyên lấy rồng làm thức ăn, liệu rồng sẽ làm gì?

.........

Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.