Vô Song mang theo bảo rương một đường đi theo hai nam nhân say rượu kia, cũng không biết có phải hai người say quá đầu óc không bình thường hay không mà Vô Song có cảm giác đường đi vòng vèo vô cùng, cứ như cố tình mua đường vào thân vậy.
Cũng không nhớ rõ đi qua mấy con phố rốt cuộc Vô Song mới nhìn thấy nơi gọi là Lệ Xuân Viện.
Lệ Xuân Viện thực sự rất lớn, ít nhất nhìn từ bên ngoài vào là thế, nơi này là lầu cao 4 tầng, tại cái thời đại này mà nói đã là rất đáng sợ, Vô Song không nhìn thấy được tổng quan của Lệ Xuân Viện nhưng mà mặt tiền của nó ít ra cũng phải cả trăm m2, Lệ Xuân Viện lớn đến nỗi chiếm chọn cả một góc phố Hành Dương Thành.
Không biết Vô Song có phải quá nhiễm phim ảnh ở tiền kiếp hay không, hắn vốn nghĩ ban đêm mới là thời gian lầu xanh làm việc phát đạt nhất nhưng mà tựa hồ áp dụng lên Lệ Xuân Viện trước mặt thì không giống, nơi này đến cả ban ngày người đi lại cũng như mắc cửi, thực sự rất đông.
Bên ngoài cửa Lệ Xuân Viện ngoại trừ một dàn 12 hộ vệ đứng nghiêm trang ra còn có 2 trung niên mỹ phụ, đối với Vô Song thì hai người này không tính ‘mỹ’ bất quá nếu lấy ánh mắt thế nhân mà xem thì đã rất không tệ.
Hai trung niên nữ nhân kia quá nửa là tú bà đón khách nhưng mà hồng lâu không phải chỉ có một tú bà sao?, bây giờ sao lại có hai người?.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298106/quyen-3-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.