Tính đi tính lại, Thẩm Tương Vân có lẽ là người quen đầu tiên Vô Song gặp lại từ khi trở về.
Hắn đã trở về thế giới này tròn 10 ngày, tất cả những người hắn gặp đều là người mới, đều là bằng hữu mới tuyệt không có lấy một người quen.
Cùng với Lam Đình đến nhìn đoàn đội của Thần Nông Cốc, ngay cả Vô Song cũng không thể giữ cho tâm tính bình lặng, cứ như người xa quê lâu ngày nay lại được gặp thân nhân vậy, cảm giác này là ai cũng khó mà bình tĩnh cho nổi.
Vô Song cũng không xuất hiện trong đội ngũ tiếp đón Thần Nông Cốc, hắn cùng Lam Đình xuất hiện trên một ngọn cây cao, việc trèo thẳng lên cây mà quan sát đoàn đội thực sự làm Lam Đình thích thú vô cùng, bất quá Lam Đình có chút chứng sợ độ cao, vẫn phải đưa tay ra bám vào vạt áo Vô Song, cô bé này sợ ngã.
Từ trên cao nhìn xuống, cảnh vật đều nhỏ lại nhưng Vô Song lại có thể nhìn tổng thể toàn bộ đoàn đội.
Có rất nhiều thế lực trên giang hồ lực chọn màu sắc hoặc trang phục đặc dị của riêng mình ví dụ như Miêu Cương Ngũ Độc Giáo bản thân giáo đồ đều là màu tím, ví dụ như trang phục của Toàn Chân hay Võ Đang, trang phục Cái Bang, loại áo vải thô màu vàng thêm cái đầu cạo trọc của đệ tử Thiếu Lâm... tất cả đều rất dễ nhận biết.
THần Nông Cốc cũng là như vậy, thuần một sắc trắng, ngựa trắng, quần áo trắng, đến cả xe ngựa cũng trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298088/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.