Trên bầu trời, bị vây vào trận hình của đám 12 cánh thiên sứ, ánh mắt Cơ Vô Song liền hép khờ lại.
Sau lưng nàng, từng đạo hắc long lại hiện ra, hắc long giáp liền biến mất.
Chỉ thấy thân hình Cơ Vô Song khẽ run lên, tiếp theo liền biến mất.
Theo một động tác này, đám 12 cánh thiên sứ cũng hành động theo, đều cực tốc lao về một thân ảnh mờ mờ ảo ảo.
Ở bên dưới, Đông Phương Bạch tất nhiên sẽ không để một bản thể khác của chính hắn phải chiến đấu một mình.
Từ dưới mặt đất đứng lên, ánh mắt dõi theo Thiên Đạo đằng lặng lẽ đứng đó, hắn cảm thấy Thiên Đạo đang làm gì đó, hắn ghét cái cảm giác bình tĩnh này của Thiên Đạo.
Thiên Đạo thật ra... không được Vô Song đánh giá quá cao.
Nó mạnh đương nhiên cực mạnh nhưng bản tính của nó thì không.
Thiên Đạo luôn muốn nắm mọi việc trong lòng bàn tay, nhưng mà nó lại quá dễ kích động, quá dễ để cảm xúc chi phối cũng quá đỗi tự tin vào thực lực của mình.
Bằng một ví dụ đơn giản nhất, Thiên Đạo cứ như một đại thiếu gia nhà giàu, chưa bao giờ quan tâm vấn đề tiề bạc nhưng mà lần đầu bước ra đời vậy.
Đây cũng là lý do tại sao, Thiên Đạo luôn cho Vô Song một loại cảm giác thiết gì đó, nó thiếu tâm tình của cường giả nhưng mà lúc này nhìn nó cứ lặng im mà đứng đó, cái sự bình tĩnh kia thật sự làm cho Vô Song cảm thấy không ổn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298055/quyen-2-chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.