Thiên Đạo cực độ không hiểu nhìn Vô Song nhưng mà nếu Vô Song đã đến đây, nó nhất định sẽ không tha cho Vô Song trở về.
Cái gọi là biến thiên trong tai nó vốn chỉ là trò cười, thiên hạ thật ra rất nhiều kẻ tâm thần không biết tự lượng sức mình, bao đời nay thiếu gì kẻ muốn nghịch thiên mà đi?, loại nhân vật này vốn cực kỳ ngu xuẩn, Thiên Đạo nghe loại lời nói này cũng là nghe đến nhàm tai, đến mức nó chỉ coi đây là một trò hề.
Thiên Đạo vốn đang định vận dụng đạo lực nhanh chóng chém giết Vô Song đột nhiên ánh mắt của nó xuất hiện gợn sóng, trong ánh mắt dần dần có thêm một tia tham lam.
Thiên Đạo lúc trước chỉ để ý đến ‘Đông Phương Bạch’, căn bản không nhìn nữ nhân bên cạnh kia, cho dù Cơ Vô Song đương nhiên cũng không có mệnh cách nhưng Thiên Đạo cũng sẽ không quá quan tâm, nó không tin Cơ Vô Song cũng có được thứ năng lực tà ác kia.
Loại năng lực kia thế gian có một người sở hữu đã là thiên đại kỳ ngộ, đào đâu ra hai người?.
Đến khi nó kịp nhìn kỹ nữ nhân bên cạnh Vô Song, trong mắt chỉ còn lại tham lam cùng dục vọng.
Đây là lần đầu tiên nó cảm nhận được một thân thể hoàn mỹ như vậy, hoàn mỹ đến mức hai sản phẩm nó tự hào nhất là A Thanh cùng Tây Thi đều thua xa, hoàn mỹ đến mức Thiên Đạo có cảm giác, chỉ cần nó chiếm được thân thể này, không cần đạo lực nó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298052/quyen-2-chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.