Thiên Đạo cực độ không hiểu nhìn Vô Song nhưng mà nếu Vô Song đã đến đây, nó nhất định sẽ không tha cho Vô Song trở về.
Cái gọi là biến thiên trong tai nó vốn chỉ là trò cười, thiên hạ thật ra rất nhiều kẻ tâm thần không biết tự lượng sức mình, bao đời nay thiếu gì kẻ muốn nghịch thiên mà đi?, loại nhân vật này vốn cực kỳ ngu xuẩn, Thiên Đạo nghe loại lời nói này cũng là nghe đến nhàm tai, đến mức nó chỉ coi đây là một trò hề.
Thiên Đạo vốn đang định vận dụng đạo lực nhanh chóng chém giết Vô Song đột nhiên ánh mắt của nó xuất hiện gợn sóng, trong ánh mắt dần dần có thêm một tia tham lam.
Thiên Đạo lúc trước chỉ để ý đến ‘Đông Phương Bạch’, căn bản không nhìn nữ nhân bên cạnh kia, cho dù Cơ Vô Song đương nhiên cũng không có mệnh cách nhưng Thiên Đạo cũng sẽ không quá quan tâm, nó không tin Cơ Vô Song cũng có được thứ năng lực tà ác kia.
Loại năng lực kia thế gian có một người sở hữu đã là thiên đại kỳ ngộ, đào đâu ra hai người?.
Đến khi nó kịp nhìn kỹ nữ nhân bên cạnh Vô Song, trong mắt chỉ còn lại tham lam cùng dục vọng.
Đây là lần đầu tiên nó cảm nhận được một thân thể hoàn mỹ như vậy, hoàn mỹ đến mức hai sản phẩm nó tự hào nhất là A Thanh cùng Tây Thi đều thua xa, hoàn mỹ đến mức Thiên Đạo có cảm giác, chỉ cần nó chiếm được thân thể này, không cần đạo lực nó cũng mạnh hơn A Thanh.
Độc Cô không có nói cho Vô Song, thứ trước mặt hắn không phải là bản thể chân thật của Thiên Đạo, Thiên Đạo vốn không thể hàng chân thân xuống hạ giới bởi năng lượng của nó quá mạnh, thế gian không có vật chứa nào đủ sức chịu tải thứ năng lượng này.
Thiên Đạo hiện tại yếu hơn nó thời điểm đỉnh phong rất nhiều nhưng lạc gà gầy còn hơn ngựa béo, năng lực của nó thật ra không phải một cái Ngũ Long như Vô Song có thể mạo phạm, đáng tiếc chỉ cần không có vật chứa đủ cường đại, Thiên Đạo vô pháp tham chiến.
Thiên Đạo bản thể hiện tại bị thương rất nặng, nó chỉ có thể tìm được vật chứ, tách ra thương thế mới có thể vận dụng đạo lực mà chiến, đây là lý do nó nhất mực phải đoạt xá A thanh sau đó còn muốn triệu hồi Tây Thi trở về.
Ngày đó tại Yến Kinh, nếu không phải nó muốn khống chế Vô Song lại thêm Vô Song may mắn đột phá hủy đi âm mưu của nó thì hiện tại nó cũng sẽ giống Vô Song, sử dụng song trọng phân thân,một cái A Thanh một cái Ngu Cơ.
Lại nói lúc này, ánh mắt tham lam của nó khóa chặt thân thể Cơ Vô Song như đang nhìn tuyệt thế mỹ vị vậy, thậm chí mục tiêu của nó cũng bắt đầu thay đổi, thay vì muốn giết chết Vô Song, nó lại muốn khống chế nữ nhân kia trước.
Đoạt xá một người có mệnh cách vốn dễ vô cùng, dù sao đây là thế giới của nó, nó làm gì mà chẳng được?, chỉ có đoạt xá một người không có mệnh cách mới khó nhưng cũng không phải không làm được.
Nghĩ tới một điểm này, thân thể A Thanh trên không trung rung lên, ở sau lưng nàng xuất hiện một đôi cánh màu trắng thuần, một đôi cánh dài phải đến 3m, lông vũ thuần một màu trắng tinh, mang theo vẻ thánh khiết cao quý không thể xâm phạm.
Nhìn A Thanh như thiên thân hàng lâm vậy, sau đó dần dần từng đôi cánh khác lại hiện ra, không mất bao lâu A Thanh liền như trở thành thiên sứ, sau lưng nàng tổng cộng có đến 8 đôi cánh, ánh mắt chuyển sang màu vàng, mang theo hoàng kim lực lượng, loại lực lượng làm người khác không chịu được mà muốn quỳ bái, ở giữa trán A Thanh thì hiện ra một con mắt bạc, con mắt thứ ba này đang nhìn chằm chằm Vô Song.
Ngoài cái điểm này ra, Vô song có thể thấy rõ trên người A Thanh nổi lên rất nhiều tia máu, những đường gân nổi rõ mồn một.
Thiên sứ 16 cánh?, Vô Song nhìn cái loại biến thân này cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, hắn không rõ ở trạng thái này Thiên Đạo mạnh bao nhiêu nhưng mà cảm giác nguy hiểm của Thiên Đạo vượt xa lần trên Đào Hoa Đảo kia.
Tại Đào Hoa Đảo, Thiên Đạo đương nhiên cũng không dốc sức mà đánh, nó không coi Vô Song là đối thủ, việc gì phải dốc sức?, ngoài ra khi đó nó vẫn còn muốn Vô Song hàng phục chứ không muốn giết hắn, hiện tại thì khác, nó bắt đầu coi Vô Song là đối thủ hơn nữa còn là kẻ nhất định phải giết.
Trong thân xác A Thanh, Thiên Đạo không nói một lời, lần này thay vì đóa tuyết liên thì nó lại đang ngồi trên một đài sen, trên người nó tỏa ra thứ ánh sáng hoàng kim cứ như ánh sáng mặt trời chiếu rọi đại địa vậy, thần thánh vô cùng.
Đạo lực lại bành trướng nhưng nó không gọi ra đạo kiếm như trước, sau lưng nó là từng thân ảnh trắng muốt, sau lưng mỗi thân ảnh này đều có 4 đôi cánh nhẹ múa, tất cả đều là thiên sứ.
Thiến sứ 8 cánh, trên tay mỗi thiên sứ đều cầm một thanh đạo kiếm, hàng chục thiên sứ trên trời lấy hai tay nắm lấy đạo kiếm, thân hình như mũi tên mà lao xuống tấn công Vô Song.
Đầu tiên nó vận dụng toàn lực là muốn tránh thoát huyết nhãn của Vô Song, khi trước Vô Song dùng con mắt này phong ấn được đạo lực trên người nó, lần này đạo lực thậm chí còn mạnh hơn gấp đôi, nó muốn xem huyết nhãn có thể tiếp tục phong ấn nó hay không.
Thứ hai bản thân nó cũng muốn giải quyết trận chiến này nhanh, nó không hy vọng thứ sinh vật ở sâu trong Ma Sơn kia cảm nhận được mà xuất hiện, nó không sợ sinh vật kia nhưng mà nó lại không muốn nảy sinh biến cố, đặc biệt là khi nhìn thấy thân thể của Cơ Vô Song.
Đông Phương Bạch cùng Cơ Vô Song hai người bộ pháp lập tức biến đổi, cả hai tự lấy nhau làm trục, bộ pháp bước theo biểu đồ thái cực, hai người lần đầu tiên cùng nhau xuất một lần Song Kiếm Hợp Bích.
Kiếm của Đông Phương Bạch như liệt nhật còn kiếm của Cơ Vô Song lại ôn nhuận như ánh trăng trên trời.
Dùng hai thanh tuyệt thế thần binh, đối kháng cùng thiên sứ đang lao tới.
Những thiên sứ 8 cánh này cũng không phải như đạo kiếm, chỉ lao xuống là xong, bọn chúng gần như một dạng khôi lỗi được tạo nên từ đạo lực vậy, tổng cộng 30 con.
Vô Song cũng có thể cảm giác chiến lực của cái đám này, 30 đầu thiên sứ 8 cánh, chiến lực chỉ sợ... không có một con này dưới bát tinh cường giả của nhân loại.
Nói đơn giản hơn, hai người Vô Song như đang bị 30 cái Nam Đế vây công vậy.
Hai người phối hợp với nhau, bước bước liền sát, uyển chuyển vô cùng đồng thời từ hai loại kiếm pháp khác nhau, như kết hợp nhật nguyệt, khí tràng của Đông Phương Bạch cùng Cơ Vô Song hợp nhất, khí tràng của hai người biến thành một vòng âm dương, biến thành biểu đồ thái cực.
Đây chính là lưỡng nghi trận của đạo giáo.
A Thanh đứng trên không trung, ánh mắt bạc vẫn trừng lớn mà nhìn tất cả, trong nội tâm cũng giật mình không nhỏ.
30 vị Nam Đế vây công, đây là loại chiến lực bậc nào?, đại khái không có một đế vị cao thủ nào dám thử nhưng mà dưới Song Kiếm Hợp Bích, hai người Vô Song có thể tới lui tự nhiên.
“Thiên Cơ Lộc Tồn Kiếm “, một kiếm đâm ra không rõ đâu là thật đâu là giả, chỉ bằng một kiếm liền bức cho vài đầu thiên sứ lập tức phải biến chiêu mà về thủ, căn bản không thể phân rõ đâu là hư chiêu, đâu là thực chiêu.
“Thiên Quyền Văn Khúc Kiếm”, kiếm như lưu tinh, kiếm khí cùng kiếm uy hợp làm một, thế không thể đỡ, cho dù thiên sứ biết trước mà phòng ngự, một kiếm cũng dễ dàng xuyên qua ngực nó.
“Thiên Hành Liêm Trinh Kiếm”, kiếm như kinh hồng, tốc độ nhanh không tưởng, một kiếm vừa xuất đầu người đã bay lên, một thiên sứ lại bị chém chết đương trường.
Trùng Dương Kiếm Pháp thế công phi thường bá đạo, thường thường khi Vô Song toàn lực xuất kiếm, chỉ mất vài kiếm liền sẽ lấy mạng một thiên sứ hơn nữa hắn chỉ cần công, không cần thủ.
Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp, phòng ngự đến giọt nước không lọt, hơn nữa hai người lại di chuyển theo một loại âm dương bộ pháp, loại bộ pháp này theo di chuyển của cả hai vô tình tạo quấn theo linh khí phạm vi xung quanh, đây mới là điểm đáng sợ nhất.
Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp không dùng nội lực, vì vậy Cơ Vô Song có thể chịu tải áp lực chiến đấu rất lớn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]