Long Tượng cũng không uổng là đế vị cao thủ, trong lòng có sát khí nhưng căn bản không hề hiện ra chút nào, nhìn thấy ánh mắt tươi cười của Độc Cô, Long Tượng đặt một tay trước ngực sau đó đáp.
“A di đà phật, không biết ý của thí chủ đây là gì?”.
Độc Cô cười cười thản nhiên mà đáp.
“Ta vừa nãy có nhìn qua kẻ gọi là Kim Luân kia, ta cũng tương đối hiểu Long Tượng Bàn Nhược Công của các ngươi, điều thú vị mà ta cảm thấy, Long Tượng Bàn Nhược Công của ngươi còn yếu hơn của Kim Luân”.
“Kim Luân lúc này đã luyện đến Long Tượng Bàn Nhược Công tầng 10, theo ta phán đoán Long Tượng Bàn Nhược Công của ngươi chỉ là tầng 8, không biết ta đoán có sai không?”
Lời nói của Độc Cô tuyệt đối cực kỳ khó tin.
Long Tượng Bàn Nhược Công vốn là do Long Tượng Cổ Phật sáng tạo ra, làm gì có việc hắn mới luyện đến tầng 8 trong khi Kim Luân lại luyện đến tầng 10?.
Bản thân là người sáng tạo Long Tượng Bàn Nhược Công, nếu chỉ luyện đến tầng 8 vậy vì cái gì dám nói Long Tượng Bàn Nhược Công có 13 tầng?.
Long Tượng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Độc Cô, trên mặt vẫn không có cảm xúc gì, chậm rãi mà đáp.
“Thí chủ nói gì, bần tăng không hiểu hơn nữa việc này chỉ sợ trên đời cũng không ai hiểu, không ai tin”.
Lời Long Tượng nói đương nhiên là đúng, trên đời có mấy ai ngớ ngẩn tin vào mấy lời vô lý kia?.
Độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298049/quyen-2-chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.