Hoàng Dung ánh mắt cứ như vậy nhìn chăm chú vào nam nhân này.
Kể cũng lạ, người này có dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, khuôn mặt có thể khiến bất cứ nữ nhân nào đều cảm thấy tự ti, trên người luôn toát ra một loại mị khí như ẩn như hiện nhưng không hiểu sao Hoàng Dung vẫn chắc chắn đây là nam nhân.
Cái khuôn mặt này thoạt nhìn xa lạ vô cùng nhưng càng ngày nàng càng cảm thấy quen thuộc, cứ như nàng đã gặp người này ở đâu, chỉ là nàng không cách nào nhớ ra mà thôi.
Quách Tĩnh đang ôm Hoàng Dung, hắn cũng cảm thấy có cái gì không đúng, hắn chậm rãi quay đầu lại liền nhìn thấy Vô Song.
Quách Tĩnh đầy chủ nghĩa nam nhân mà đẩy Hoàng Dung ra phía sau, ánh mắt đầy kiêng kỵ nhìn Vô Song.
“Ngươi là ai?, tại sao có mặt trên Đào Hoa Đảo “.
Hắn nói xong còn không quên nói nhỏ một câu với Hoàng Dung ở đằng sau.
“Dung nhi cẩn thận, người này cho ta cảm giác bất an vô cùng “.
Vô Song thính lực tốt đến mức nào?, hắn hoàn toàn có thể nghe thấy lời Quách Tĩnh nói.
Ánh mắt hắn khẽ đảo, hắn lại nhìn Hoàng Dung.
Đối mặt với ánh mắt của Vô Song, Hoàng Dung liền cảm thấy không tốt, trong lòng nàng như có cái gì đó lại được đốt lên, cái cảm giác này làm nàng mơ hồ sợ hãi.
Thân hình nhỏ nhắn cố gắng ẩn sau tấm lưng của Quách Tĩnh, nàng thậm chí không dám nhìn vào mắt Vô Song.
Quách Tĩnh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298038/quyen-2-chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.