Chương trước
Chương sau
Âm dương vốn cách trở đôi đường, đây vốn là hai thế giới, cũng không thể dùng giá trị của thế giới này để mà thiết lập cho thế giới khác.

Có người nói một ngày trên thiên đình bằng một năm dưới hạ giới.

Ở âm giới thời gian chênh lệch cũng không có quá đáng như vậy nhưng đúng là có chênh lệch với tỷ lệ 1: 10.

Một ngày ở dưới âm giới liền bằng mười ngày nơi dương gian.

Vô Song tổng cộng ở dưới âm giới gần 4 ngày tức là trên dương gian cũng đã trôi qua 40 ngày.

40 ngày nói ngắn không ngắn, nói dài cũng không dài.

Trong khoảng thời gian này, có rất nhiều việc muốn làm cũng không xong nhưng mà cũng có rất nhiều việc thực sự có thể hoàn thành.

Những âm thanh mà Vô Song nghe được của Hoàng Dung chính là từ Đào Hoa Đảo truyền đến.

Vì sao Vô Song nghe được?, cái này hắn thực sự không biết, đây như cảm nhận của tâm linh vậy nhưng cái cảm nhận này... Vô Song triệt để tin tưởng, hắn biết Dung nhi của hắn đang cần hắn, nàng chắc chắn đang gặp nguy hiểm.

Đào Hoa Đảo lúc này thuần một sắc trắng, sắc trắng bao kín cả hòn đảo hoa lệ.

Đào Hoa Đảo hiện nay có đại tang.

Vô Song sẽ không bao giờ tin tưởng được, cha vợ của hắn đã mất.

Khoảng 10 ngày trước, rốt cuộc di thể Hoàng Dược Sư được đưa về Đào Hoa Đảo.

Cái chết của một trong ngũ bá năm xưa cũng không hề oanh động toàn bộ võ lâm như những gì bản thân ông đáng được nhận, thật sự chỉ có rất ít người biết việc này.

Thứ nhất, cái chết của Hoàng Dược Sư diễn ra ở Ma Sơn, tất cả mọi chuyện diễn ra ở nơi này đều bị che dấu, thậm chí Ma Sơn còn là một địa danh không có thật trong cuộc sống những người dân bình thường.

Thứ hai là hung thủ sát hại Hoàng Dược Sư.

Hoàng Dược Sư không phải là mạnh nhất thiên hạ nhưng muốn thần không biết quỷ không hay để sát hại ông cũng không phải ai cũng làm được, chỉ sợ ít nhất cũng phải là đế vị cao thủ.

Càng đáng nói, trên di thể Hoàng Dược Sư người ta tìm được rất nhiều chứng cứ, chứng cứ có thể lật mặt sát nhân.

Thứ nhất, Hoàng Dược Sư bị giết mà thần không biết quỷ không hay nói rõ thực lực đối phương kinh người, không phải đế vị thì cũng phải đặt một chân vào đế vị.

Thứ hai, Hoàng Dược Sư bị giết bởi một người có chí dương nội lực, nội lực như nhiệt hỏa kinh khủng vô cùng nhưng cách điều tiết chưởng lực cũng phải dùng từ kinh hãi tuyệt luân để miêu tả.

Hung thủ chưởng lực như liệt hỏa, gần như đốt cháy lục phủ ngũ tạng của Hoàng Dược Sư nhưng lại không gây ra bất cứ động tĩnh gì, chuyện này thực sự... quá mức khó tin.

Thứ ba, vết thương chí mạng nhất đánh thẳng vào ngực bởi một vật siêu cứng, trực tiếp đánh nát lồng ngực của Hoàng Dược Sư, xương gãy đâm xuyên tim mà chết.



Cuối cùng, trên người Hoàng Dược Sư chỉ có 3 loại vết thương.

Vết thương chí mạng là do vật cứng đập vào người, loại vết thương thứ hai do chưởng pháp khủng khiếp gây ra, còn vết thương thứ ba... chính là kiếm khí của Ngọc Tiêu Kiếm Pháp.

Ở Ma Sơn, cái chết của Hoàng Dược Sư chắc chắn là đại sự mà đã là đại sự thì thậm chí đế vị cũng không thể không quan tâm.

Trong mắt đế vị cao thủ, chính bọn họ cũng hiểu được giết Hoàng Dược Sư thì dễ nhưng hội tụ đủ các yếu tố này trên đời chỉ có 2 người.

Người thứ nhất là cao thủ hơn 50 năm trước của Mộ Dung gia – Mộ Dung Long Thành.

Người thứ hai là đệ nhất cao thủ Ba Tư – Minh Giáo hiện nay – Nhật Tôn Giả.

Đặt hai người này lên bàn cân sau đó lại nhìn sang di thể của Hoàng Dược Sư, không cần nghĩ nhiều cũng có thể bỏ đi một cái tên.

Người giết Hoàng Dược Sư chỉ sợ 9 phần chính là Hỏa Tôn Giả.

Biết Hỏa Tôn Giả giết người nhưng ai có thể đến tận Ba Tư tìm hắn?.

Vô Danh Tăng?, Long Tượng Cổ Phật? hay Vương Trùng Dương?.

Cả ba người này đều không thể.

Vô Danh Tăng được coi là cao thủ đệ nhất thiên hạ nhưng sự tồn tại của Vô Danh Tăng ở Ma Sơn là để cân bằng chiến lực giữa Thiếu Lâm và Mật Tông.

Dù biết Vô Danh Tăng rời đi cũng rất khó có chuyện gì xảy ra nhưng nếu ba vị cự vô phách của Mật Tông đối phó Thiếu Lâm Tự, Thiếu Lâm Tự lấy gì để thắng?.

Long Tượng Cổ Phật lại càng không đi, hắn vì cái gì phải bán mạng cho cao thủ Trung Nguyên?, chưa kể lý do cũng tương tự Vô Danh Tăng, Long Tượng Cổ Phật sao có thể rời đi khi Vô Danh Tăng vẫn ở Ma Sơn?.

Người cuối cùng là Vương Trùng Dương, đừng nói Vương Trùng Dương cho dù là thêm cả Lâm Triều Anh cũng không thể lấy mạng nổi Nhật Tôn Giả, hai người dám độc xông Minh Giáo chỉ sợ đến mạng còn phải bỏ lại.

Đế vị không phải trò đùa, đánh ngang tay đã khó chứ đừng nói đến lấy mạng.

Cho dù hung thủ được xác định, thiên hạ cũng quả thật không có ai đủ sức đến Ba Tư lấy mạng Nhật Tôn Giả hoặc ít nhất là đến khi Ma Sơn biến mất bằng không sẽ không ai ra tay.

____________

Di thể của Hoàng Dược Sư đưa về Đào Hoa Đảo, người đau khổ nhất là ai?, đương nhiên là Hoàng Dung.

Trong khoảng thời gian này Hoàng Dung liệu có tốt?, đáp án chắc chắn là không.

Đầu tiên phải nói, tình lang của nàng không từ mà biệt, mất tăm mất tích.

Vô Song rời đi không để lại lời nhắn, Vô Song rời đi thậm chí Hoàng Dung còn không biết hơn nữa Hoàng Dung cũng không biết tìm Vô Song ở đâu.

Nàng phải tìm hắn ở đâu?, thiên hạ trời cao biển rộng biết đi đâu tìm người?.

Nàng là thiên kim tiểu thư Đào Hoa Đảo nhưng cả Đào Hoa Đảo được bao nhiêu người?, nàng thực sự không có khả năng phái người thăm dò tin tức của Vô Song.

Nàng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng hắn, tin tưởng hắn có việc gấp không thể nói cho nàng, tin tưởng nàng đợi hắn trên Đào Hoa Đảo, hắn sẽ về với nàng.

Sau đó... trong khi chờ đợi vô vọng, Hoàng Dung lại nhìn thấy di thể của phụ thân mình.

Hoàng Dung nhiều lần trong miệng nói nàng không thích phụ thân nhưng sao có thể coi là thật?, con sao có thể không có tình cảm với phụ?.

Nhìn thấy di thể của phụ thân, Hoàng Dung khóc 3 ngày 3 đêm bên linh cữu, nàng khóc đến mức ngất đi.

Có hai việc đáng nói lúc này.

Thứ nhất trên đảo hiện nay có Quách Tĩnh.

Quách Tĩnh rất tốt, hắn coi Vô Song là huynh đệ vậy Hoàng Dung đương nhiên là đệ muội của hắn, Quách Tĩnh liền thay Vô Song chiếu cố Hoàng Dung.

Trên đảo chỉ có toàn ách bộc, người được coi là bình thường cũng chỉ có Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung, trong những ngày này trên đảo chỉ có Quách Tĩnh nói chuyện với Hoàng Dung.

Việc thứ hai lại càng đáng nói.

Đào Hoa Đảo nói là thế lực của Hoàng Dược Sư nhưng mà hiện tại nó chẳng khác gì cái nhà tù, cái nhà tù giam cầm Hoàng Dung do thiên đạo giám sát.

Thiên Đạo chân đạp hư không, ánh mắt nhẹ mở ra.

Trong thân xác A Thanh, nó như đang nghĩ đến việc gì đó, khóe miệng cong lên một nụ cười rất đẹp nhưng lại làm người ta rợn cả da gà.

Nó là Thiên Đạo, có rất nhiều việc nó có thể làm.

Trước đây nó đã từng xuất thử ở Yến Kinh, dùng đạo lực điều khiển con người, bắt con người hành động theo cái kịch bản do chính nó đề ra nhưng Thiên Đạo cũng biết cách này chỉ là tiểu đạo.

Như Vô Song lần đó, dùng Tam Long đánh nát vô hình bình chướng, tất nhiên có thể giải thoát khống chế cho mọi người, cũng giống như cắt đứt sợi dây điều khiển thì con rối có thể thoát khỏi vận mệnh bị chưởng khống vậy.

Vì vậy Thiên Đạo nghĩ ra một cách cao minh hơn nhiều, nó dùng đạo lực sáng tạo mộng cảnh hơn nữa mộng cảnh này còn chân thực đến không thể chân thực hơn.

Nên nhớ, tại thế giới này Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung vốn là một đôi, giữa hai người có nhân quả.

Vô Song như một thanh kiếm cắt đứt sợi dây nhân quả kia còn Thiên Đạo thì lại đang nối sợi dây này lại.

Nó không biết tại sao Hoàng Dược Sư chết dù sao việc này diễn ra ở Ma Sơn nhưng mà Hoàng Dược Sư chết mới hợp ý của nó, phi thường hợp ý.

Vì cái chết của phụ thân, Hoàng Dung đã đứng gần bờ vực sụp đổ, cũng là lúc nàng dễ nhập mộng nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.