Vô Song không hiểu chuyện gì xảy ra với mình nhưng khi lần thứ 2 hắn có được ý thức, hắn đã ở một nơi hoàn toàn khác.
Đứng xung quanh Vô Song, là những người hắn không quen.
Xung quanh hắn có rất nhiều rất nhiều người nhưng chỉ có độc một loại trang phục.
Quân áo thuần một sắc đen với hoa văn màu đỏ.
Loại trang phục này vẫn tính là tương đối bắt mắt, ít nhất ở khoảng phối màu của nó.
Tất cả những người ở đây đều mặc trang phục thuần một sắc đen, dung mạo cũng hoàn toàn bị che đi, trên mặt đồng nhất một dạng mặt nạ vô diện, khác biệt duy nhất có lẽ chỉ là những con số khắc trên tấm mặt nạ này.
Đây là một loại không khí rất quỷ dị, theo Vô Song thấy chỗ này có ít nhất cả ngàn người, nhưng toàn bộ ngàn người này đều yên tĩnh đứng thẳng, hai mắt nhẹ nhắm, ngoại trừ tiếng hô hấp rất mỏng ra gần như không có bất cứ một âm thanh nào khác.
Vô Song rất muốn lên tiếng, rất muốn hỏi những người xung quanh, hắn muốn biết nơi này rốt cuộc là đâu nhưng dưới cái không khí nghiêm trang này, hắn lại lựa chọn im lặng, lựa chọn giống như những người này, cũng nhắm mắt lại.
Hai mắt từ từ khép lại, trong đầu Vô Song bắt đầu suy nghĩ miên man.
Đây là đâu?.
Hắn tại sao lại ở đây?.
Độc Cô Cầu Bại đâu?, Hoa Sen Liên Ngẫu đâu?.
Đám người này là ai?.
Hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu, nhưng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298021/quyen-2-chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.