Chương trước
Chương sau
Hoa Sen Liên Ngẫu muốn thành hình cũng không phải trong một sớm một chiều tuy nhiên trên đời lại có một vật có thể giúp đóa hoa sen này xảy ra biến hóa về chất sau đó thăng hoa mà hóa hình.

Hoa Sen Liên Ngẫu muốn trưởng thành thì cũng chỉ khoảng nửa tháng thời gian nhưng từ lúc trưởng thành đến lúc hóa hình thì phải mất 1 năm thời gian, trừ khi sử dụng Túy Sinh Mộng Tửu để tưới.

Túy Sinh Mộng Tửu có thể liệt vào hàng tiên phẩm nhưng mà loại rượu này cũng không ai dám uống.

Chỉ cần uống một ngụm Túy Sinh Mộng Tửu liền coi như chết đi.

Túy Sinh Mông Tửu có thành phần quan trọng nhất chính là Mạnh Bà Thang.

Uống một ngụm Túy Sinh Mộng Tửu, tất nhiên quên hết toàn bộ sự việc kiếp này, trí nhớ bị xóa sạch.

Đây không phải là mất trí nhớ bởi mất trí nhớ chung quy có cơ hội tìm lại được, vẫn có khả năng hồi phục trí nhớ nhưng Túy Sinh Mộng Tửu chính là xóa trí nhớ, cho dù làm cách nào cũng không thể nhớ lại được, coi như trí nhớ của ngươi được tính lại từ đầu, là một trang giấy trắng.

Người không còn một chút trí nhớ nào, vậy còn là người đó hay không?, chỉ sợ sau khi uống xong, sự tồn tại của chính bản thân mình cũng bị phủ định.

Tất nhiên Túy Sinh Mộng Tửu được liệt vào hàng tiên phẩm cũng không phải chỉ có công dụng như vậy, nó còn một vài công dụng khác, điển hình nhất ở bên trong Túy Sinh Mộng Tửu ẩn chứa một tia lực lượng luân hồi.

Luân hồi có thể lau đi sự tồn tại của một người, có thể dễ dàng xóa đi trí nhớ của một người, vì Túy Sinh Mộng Tửu vốn được làm từ nước Mạnh Bà Thang, dĩ nhiên cũng sẽ mang theo một tia luân hồi lực lượng.

Có một tia luân hồi lực lượng này, muốn Hoa Sen Liên Ngẫu hóa hình... cũng đủ rồi.

Để có được Túy Sinh Mộng Tửu đối với Độc Cô cũng không khó, dù sao đây là sản phẩm có thể kiếm được ở âm giới nhưng để mang thứ này lên dương giới thì lại có chút phiền phức, nhất định phải cần Ngu Cơ giúp đỡ.

Độc Cô nhờ Ngu Cơ, dùng đạo lực bảo vệ bình Túy Sinh Mộng Tửu này, khi nó có đạo lực bảo về thì về một ý nghĩa nào đó, nó được thiên đạo thừa nhận, được thiên đạo thừa nhận liền có thể tồn tại nơi dương gian, chỉ có vậy mới bắt đầu khiến liên ngẫu thành hình.

Túy Sinh Mộng Tửu không hổ là hàng tiên phẩm, khi đổ bình nhỏ này lên hoa sen, hoa sen bốc lên một đoàn khí trắng, sau đó bắt đầu kịch liệt run rẩy.

Tiếp theo chỉ thấy khí trắng bắt đầu ngưng tụ thành một đám mây, toàn bộ đài sen bên dưới đang chậm rãi xoay tròn, theo mỗi vòng xoay của nó lại có thể cảm giác được đài sen héo rút đi một phần.

Ngu Cơ lần đầu tiên mới thấy chuyện như vậy, ánh mắt tràn ngập hứng thú.

“Này... thứ này bao giờ mới thành hình?”.

Độc Cô nhìn nàng một chút, rồi lại nhìn Liên Ngẫu đang xoay tròn, khẽ cười.

“Nhiều nhất 2 tiếng “.

Ngu Cơ nghe xong, trực tiếp lực chọn xếp bằng nhắm mắt lại, im lặng đợi qua thời gian này.

Với cao thủ như nàng, một lần tiến vào nhập định thậm chí vài ngày trôi qua, thời gian 2 tiếng quả thực quá ngắn.



Đương nhiên đây là với nhập định, thời gian hai tiếng đồng hồ còn có thể làm rất nhiều việc, ví dụ phân thắng bại giữa đế vị với đế vị vậy.

__________________

Cùng là đế vị cao thủ như nhau nhưng Nhật Nguyệt Tôn Giả lại là thân thể thành đế về phần Tảo Địa Thần Tăng thì đi theo con đường võ đạo thành đế.

Hai con đường này khó phân cao thấp, dù sao Long Tượng Cổ Phật cũng đi theo con đường thân thể thành đế, Long Tượng Cổ Phật vẫn cứ hùng cứ Tây Vực, trở thành đệ nhất cao thủ của Tây Vực, vì vậy có thể nói chỉ cầm chạm đến một chữ đế, gần như rất khó phân ra cao thấp.

Tất nhiên khoảng cách giưa Nhật Nguyệt Tôn Giả cùng Tảo Địa Thần Tăng thật ra vẫn còn.

Hai người thiếu quá trình tích lũy của đế vị, hai người tuy thân thể thành đế nhưng thân thể này chính là được Thiên Đạo cấp cho, được Thiên Đạo làm cho thăng hoa chứ không phải tự thân thực lực,không phải cảnh giới chân chính của bọn họ.

Nhật Nguyệt Tôn Giả nếu có thời gian, tiến vào bế quan củng cố cảnh giới sau đó mới xuất thế thì bọn họ chính là đế vị nhưng mà hiện tại thì còn thiếu một chút có điều Nhật Tôn Giả người này cũng không quá quan tâm tới việc củng cố cảnh giới.

Có thể Nguyệt Tôn Giả còn thiếu một chút mới có thể so sánh với đế vị cao thủ nhưng Nhật Tôn Giả tay nắm Thánh Hỏa Lệnh được liệt vào hàng thần binh, có Thánh Hỏa Lệnh trong tay hắn hoàn toàn xóa đi khoảng cách của mình với đế vị bình thường, thậm chí còn ẩn ẩn vượt qua chiến lực của đế vị một phần.

Lúc này bốn người đứng đối mặt với nhau, Nhật Nguyệt Tôn Giả nhìn hai vị cường nhân đại diện cho Phật Giáo cùng Đạo Giáo.

Bản tâm Nhật Nguyệt Tôn Giả là không muốn đánh nhưng hiện tại không đánh cũng phải đánh.

Nhìn Tảo Địa Thần Tăng từ đầu đến cuối mắt không mở ra, trong mắt Nhật Tôn Giả lóe lên sát khí.

“Thiên Vũ Chính Tắc, ngươi cùng con lừa trọc kia quyết đấu, ta giải quyết nhanh đạo sĩ mũi trâu, sau đó hai chúng ta hợp công, cùng giết con lừa trọc kia “.

Nguyệt Tôn Giả nghe vậy gật đâu nhưng trong mắt vẫn có sự kiêng kỵ nồng đậm.

Ở Tây Vực ai chẳng biết Long Tượng Cổ Phật là đệ nhất cường giả?, về phần Trung Nguyên có ai chưa nghe danh Tảo Địa Thần Tăng?.

Thiên hạ còn đồn, Tảo Địa Thần Tăng tự mình đánh chết một đầu ma vật cấp đế.

Ma vật cấp đế có thể không mạnh bằng đế vị cao thủ thông thường nhưng một chữ ‘đế’ thì chưa bao giờ nhẹ cả, đánh bại ma vật, đánh lui ma vật khác rất nhiều với đánh chết ma vật.

Có thể đánh chết ma vật, đại diện cho chiến lực Tảo Địa Thần Tăng cực kỳ kinh người.

“Hoắc lão, hay để ta giải quyết Vương Trùng Dương?, ngươi dùng Thánh Hỏa Lệnh quyết đấu với lão tăng kia?, dù sao ta thực sự rất muốn lãnh giáo kiếm pháp Toàn Chân giáo, kiếm pháp Trung Nguyên, muốn biết đao pháp Phù Tang hay kiếm pháp Trung Nguyên mạnh hơn”.

Lời nói của Nguyệt Tôn Giả có đầu có cuối, có trước có sau nhưng mà nói thẳng ra, hắn không muốn tự mình áp trận đánh với Tảo Địa Thần Tăng.

Đùa gì thế?, hắn với Nhật Tôn Giả trên danh nghĩa là đồng bọn nhưng ai chẳng biết bao năm qua Bái Nguyệt Giáo cùng Minh Giáo luôn ngứa mắt nhau?.

Hắn cùng Nhật Tôn Giả căn bản không có cái giao tình khỉ gì, vì cái gì lại ôm việc khó vào người?.

Nhật Tôn Giả đại diện cho Minh Giáo, đại diện cho Ba Tư, hắn nắm thần binh của Ba Tư – Thánh Hỏa Lệnh.

Nguyệt Tôn Giả tuy đại diện cho Bái Nguyệt Giáo, tuy hắn có thể ảnh hưởng nhất định tới Phù Tang Quốc nhưng mà tuyệt chẳng phải toàn bộ.

Thiên Hoàng cùng Bái Nguyệt Giáo Chủ vẫn luôn minh tranh ám đấu, Thiên Vũ Chính Tắc hắn tuy nhiên là nhân vật số 1 số 2 đất Phù Tang nhưng hắn muốn mang thần binh Phù Tang Quốc rời khỏi bản thổ lại là việc không thể, thứ này vẫn còn đang trong tay Thiên Hoàng.

Không có thần binh, hắn nào dám ôm việc khó vào người?.

Theo Nguyệt Tôn Giả cảm thấy, việc hắn đánh cùng Tảo Địa Thần Tăng không khác gì việc Vương Trùng Dương đánh cùng Nhật Tôn Giả mang theo thần binh Thánh Hỏa Lệnh vậy, đều nguy hiểm như nhau.

Nhật Tôn Giả nghe Nguyệt Tôn Giả nói, nhíu chặt lông mày lại nhưng mà hắn cũng có suy nghĩ của mình.

Hắn ghét Đạo Giáo là việc ai cũng biết, hắn rất muốn giết Vương Trùng Dương nhưng mà nếu về mặt lợi ích mà nói, Phật Giáo mới là kẻ thù lớn nhất của Minh Giáo.

Minh Giáo cùng Phật Giáo ở Tây Vực vẫn đang điên cuồng tranh đoạt tín ngưỡng, tranh đoạt giáo đồ.

Nếu hắn hôm nay đánh bại đệ nhất cao thủ Phật Môn, tin này truyền ra ngoài, địa vị của hắn ở Tây Vực lại càng lớn, hơn nữa Minh Giáo còn có thể gây ra đại tiếng vang, thừa cơ công kích Phật Giáo, việc gì không làm?.

Về phía Nguyệt Tôn Giả cùng Vương Trùng Dương... hắn cảm thấy Vương Trùng Dương giỏi lắm cũng chỉ ngang ngửa với hai người bọn hắn khi chưa được Thiên Đạo trợ lực, thực lực cỡ đó sao có thể gây sóng gió gì?.

Nếu muốn đánh bại Tảo Địa Thần Tăng vẫn cần sự giúp đỡ của Nguyệt Tôn Giả, nghĩ nghĩ một chút, hắn gật đầu.

“Ân, vậy phân chia như thế, có điều Thiên Vũ Chính Tắc ngươi giải quyết lỗ mũi trâu kia nhanh một chút, đừng nói đường đường đế vị được đại nhân phong tặng đánh không lại một cái ngũ tuyệt đỉnh phong”.

Thế là hai vị Nhật Nguyệt Tôn Giả rất nhanh chia xong.

_____________

Nhật Nguyệt Tôn Giả chọn đối thủ, ở bên cạnh hai vị cao thủ Phật – Đạo căn bản cũng chưa động.

Nhìn Tảo Địa Thần Tăng vẫn đứng im trên tảng đá lớn, Vương Trùng Dương chỉ có thể thở dài.

Vương Trùng Dương sau đó nhìn thấy Nguyệt Tôn Giả chém ra một đường đao khí về phía mình, ánh mắt khẽ nhíu, trước khi né tránh đao khí còn không quên nhìn Tảo Địa Thần Tăng một lần nữa.

Cuối cùng Vương Trùng Dương chuyển thân, thân hình cấp tốc lùi ra xa.

Vương Trùng Dương vừa lùi, Nguyệt Tôn Giả đã lao đến áp sát hắn, đao khí tung hoành, thoạt nhìn khí thế lớn vô cùng.

Về phần Nhật Tôn Giả, ngay lúc Vương Trùng Dương lùi lại, hắn đã lao tới, tay nắm Thánh Hỏa Lệnh, trên người bao quanh bởi ngập tràn hỏa diễm, thẳng hướng Tảo Địa Thần Tăng mà đập xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.