Ở bên ngoài kia, Nguyệt Tôn Giả vẫn cười cười nói nói với Niệm Từ, một bộ người tốt, một bộ cao nhân nơi võ lâm.
Hồng Thất Công cùng Nhật Tôn Giả căn bản cũng không lên tiếng.
Hồng Thất Công đúng là đến hiện nay vẫn chưa cảm thấy có cái gì không đúng, trái lại với lời nói của Nguyệt Tôn Giả còn làm ông ta hơi hơi có hảo cảm, dù sao Nguyệt Tôn Giả nói năng với Mục Niệm Từ quá nhẹ nhàng rồi.
Nhật Tôn Giả lại càng không nói gì, hai người cùng một ruộc với nhau hơn nữa đã lên kế hoạch thật kỹ, cũng không có gì phải hành động.
Ở đây chỉ có Lý Thu Thủy biết, đại sự không ổn.
Hồng Thất Công có thể đi nhiều, có thể thăm thú phong cảnh nhiều nơi được gọi là thần long thấy đầu không thấy đuôi nhưng hiểu biết của Hồng Thất Công còn kém Lý Thu Thủy nhiều lắm.
Tại Trung Nguyên, Lý Thu Thủy không dám so thông tin cùng bang chủ Cái Bang nhưng ngoài địa vực Trung Nguyên thì Hồng Thất Công không có khả năng so với nàng.
Trốn trong phòng, khi biết hai kẻ tiến tới, một người là Minh Giáo – Giáo Chủ còn một lại là nhân sĩ Phù Tang, Lý Thu Thủy đã thấy không ổn.
Đến khi đối phương mở miệng, nàng lại càng nhìn ra điểm không ổn.
Thứ nhất Thánh Hỏa Lệnh của Minh Giáo từ khi nào có tác dụng tìm người?.
Thứ hai Minh Giáo Thánh Nữ từ trước tới nay đều chọn từ thiếu nữ Ba Tư, từ trinh nữ Ba Tư hơn nữa cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3298013/quyen-2-chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.