Vô Song ngồi xuống trước mặt lão nhân, sau khi hắn lên tiếng, lão nhân mới từ từ mở mắt ra, ánh mắt có chút vẩn đục nhìn Vô Song.
Vô Song cũng nhìn đối phương, trong mắt có hứng thú.
Toán Mệnh sao?, ta cũng thực sự muốn xem ngươi Toán Mệnh như thế nào.
Vô Song cũng đã chọn tốt tuổi tác của mình, trong thân phận Vô Hà Tử, tuổi tác của hắn khoảng gần 40 tuổi, đối với lão nhân râu tóc bạc phơ trước mặt có thể coi là vãn bối.
Lão nhân trước mặt Vô Song rất già, mái tóc hoa râm có chút thưa thớt, da thịt khô héo nhăn nheo đầy những vết đồi mồi, lưng cũng đã còng, ánh mắt thì vẩn đục.
Có mặt ở Ma Sơn căn bản không có người yếu.
Vô Song tạm thời không nhìn ra lão nhân này sâu hay cạn nhưng tuổi tác cỡ này có thể đến Ma Sơn, có thể bị người đời lo lắng mà đuổi ra ngoài nội thành, người này đương nhiên không đơn giản, không thể coi như một lão nhân gần đất xa trời mà đối đãi.
Vô Song quan sát lão nhân, lão nhân cũng quan sát Vô Song, sau đó mới từ từ mở miệng.
“Tiêu Hà?, người mới đến?”.
Lời nói của lão nhân có chút thều thào, trong giọng nói thậm chí còn có tử khí, Vô Song thân là y sư, hắn cũng có thể đại khái nhìn ra, lão nhân này đã rất yếu, đã cách cái chết không xa, trên người đầy tử khí.
“Ân, ta mới đến hôm nay, tại Ma Sơn là nơi sinh tử bất kể, cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3297973/quyen-2-chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.