“Vô Song ca ca, Vô Song ca ca “.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Vô Song liền từ trong thất thần tỉnh lại, ánh mắt nhu hòa nhìn về phía Hoàng Dung.
Một tay đưa ra, ôm Hoàng Dung vào trong lồng ngực của mình.
“Xin lỗi Dung nhi, lúc nãy ca ca thất thần”.
Hoàng Dung ngọt ngào cười với Vô Song, ngón tay thon dài đưa ra ấn nhẹ vào mũi hắn.
“Huynh nha, nói mau lúc nãy đang nghĩ đến cái gì, đến cả lời muội nói cũng không nghe vào tai, có phải đang nghĩ tới nữ nhân khác không”.
Vô Song bật cười, hắn đương nhiên biết Dung nhi đang trêu mình vì vậy cũng thuận thế mà hùa theo.
“Đâu có, ca đang nghĩ gặp mặt nhạc phụ đại nhân rồi sẽ phải làm gì?, liệu nhạc phụ đại nhân có thích ta không đây? ”.
Hoàng Dung nghe vậy, thân thể khẽ nhúc nhích, như lại càng muốn gắn chặt vào người Vô Song hơn.
“Vô Song ca ca, ca không cần lo nghĩ, với tài hoa của ca ca nhất định cha muội sẽ thích hơn nữa cho dù cha muội không thích, muội... muội cũng theo huynh dù sao là muội lấy chồng chứ không phải cha muội nha”.
Lần này đúng là Vô Song cùng Hoàng Dung đang trên đường tiến về Đào Hoa Đảo.
Từ lúc hắn rời khỏi Lôi Cổ Sơn đến nay vừa vặn hai tuần trôi qua.
So với lúc trước khi đặt chân đến Lôi Cổ Sơn, bản thân Vô Song cứ như lột xác vậy, hắn thậm chí cũng không biết hiện tại mình mạnh bao nhiêu, chỉ biết là rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3297921/quyen-2-chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.