Lôi Cổ Sơn thật sự không tính lớn, nếu Lôi Cổ Sơn là một tòa đại sơn thì đã chẳng đến phiên Vô Nhai Tử đến chiếm núi ‘xưng vương’.
Vô Nhai Tử hiện nay có thể coi là phế nhân lại thêm Lung Á Lão Nhân Tô Tinh Hà thực lực chưa bao giờ được coi là mạnh, hai người tuyệt đối không phải cường giả cấp bậc ngũ tuyệt như Tạ Yên Khách lại càng không có thế lực hay thuộc hạ của riêng mình, có tư cách gì chiếm một mảnh thổ địa?.
Đầu tiên mà nói vùng đất của Lôi Cổ Sơn không tốt, mặt đất khô cằn không có lợi cho trồng trọt.
Thứ hai địa thế của Lôi Cổ Sơn cũng tương đối khó đi, căn bản không thích hợp cho chăn nuôi hay di chuyển.
Thứ ba Lôi Cổ Sơn nằm ở cực bắc trung nguyên, đã rất gần với địa giới Mông Cổ, người Trung Nguyên bình thường liền không muốn đi qua đây, nơi này không được bảo hộ bởi Tống Triều.
Thứ tư, Lôi Cổ Sơn không tính lớn, không thích hợp cho đại lượng dân cư sinh sống, ở gần Lôi Cổ Sơn cũng không có đại thành nào, đại thành gần nhất là thành Tương Dương thì cũng cách Lôi Cổ Sơn hơn 5 ngày đi ngựa.
Cuối cùng, để chiếm được Lôi Cổ Sơn có một phần công sức rất lớn của đám đệ tử Tô Tinh Hà tức Hàm Cốc Bát Hữu.
Hàm Cốc Bát Hữu có thể coi là kỳ nhân trong thế giới, tài hoa trác tuyệt, mỗi người am hiểu một loại nghệ thuật, một loại sở học, mỗi người đều có thể đưa nó đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3297908/quyen-2-chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.