Vô Song rốt cuộc cũng từ trong mơ mơ hồ hồ mà tỉnh lại sau đó liền cảm thấy mình đang ở trong một không gian hoàn toàn xa lại, nếu hắn không có nhìn nhầm thì mình đang trong một ngôi nhà tranh đi?.
Ngôi nhà này cực kỳ đơn giản nhìn cũng thấy có chút tồi tàn, đương nhiên thân là người trong võ lâm, mấy thứ này từ lâu Vô Song đã không quá để ý, Vô Song chỉ để ý là tại sao hắn lại đang ở đây.
Trí nhớ của hắn dừng lại lúc ở trên lưng Thần Điêu sau đó liền không còn nhớ gì cả.
Vô Song cũng không phải đột nhiên mà bất tỉnh, hắn sau khi thấy mình cùng Đồng Mỗ đều đang ở trên Thần Điêu, nhìn thấy Thần Điêu vỗ cánh bay đi thì hắn mới an tâm bất tỉnh, hắn vốn nghĩ khi mở mắt ra người đầu tiên hắn thấy phải là Đồng Mỗ mới đúng nhưng mà hiện tại hoàn toàn là một căn phòng xa lạ, chung quanh cũng không có bất cứ một ai.
Hơi hơi thích ứng với hoàn cảnh xung quanh, đưa một bàn tay lên rồi nhẹ nắm lại, cảm thấy trong người mười phần lực lượng, Vô Song liền phủi sạch suy nghĩ trong đầu.
Chỉ cần hắn hiện tại không có vấn đề gì thì cũng không cần quan tâm đến những thứ khác cho lắm, chí ít hắn vẫn có thực lực để đảm bảo cho bản thân mình bất quá vẫn còn một vấn đề Vô Song cần lo nghĩ đó chính là trạng thái ma hóa.
Trạng thái ma hóa hiện nay không còn bị A Thanh phong ấn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3297905/quyen-2-chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.