Chương trước
Chương sau
Cái gọi là phong ấn trong người Vô Song đương nhiên là hắc ám năng lượng mà hắn hấp thụ từ chính A Thanh, đây có thể coi là át chủ bài mạnh nhất của hắn lúc này nhưng mà cái hắc ám năng lượng này cũng không phải tốt như vậy.

Vô Song cũng không muốn giả heo ăn thịt cọp làm gì, so với Long đảo chủ thì hắn hoàn toàn là ‘heo’, cái năng lượng hắc ám kia Vô Song không phải cứ muốn dùng là được, nếu không bị dồn đến lúc bất đắc dĩ thì Vô Song sẽ không dùng.

Đầu tiên thứ năng lượng này Vô Song không thể tự mình sản sinh, A Thanh có nói chỉ cần hắn hấp thụ đủ hắc ám năng lượng thì ‘lượng’ sẽ chuyển thành ‘chất’ nhưng mà một tháng ở bên cạnh A Thanh cái ‘lượng’ kia căn bản chưa từng đủ.

Vô Song hiện nay vẫn chỉ có thể ngưng tụ một đầu hắc long và khi ‘lượng’ chưa chuyển đổi thành ‘chất’ thì Vô Song cứ dùng bao nhiêu liền tiêu tốn bấy nhiêu, năng lượng hấc ám của hắn dĩ nhiên không phải vô cùng vô tận, cứ sử dụng là sẽ mất.

Một điểm yếu nữa là năng lượng hắc ám này không phải nội lực, nó sẽ nhanh chóng bao phủ toàn bộ cơ thể Vô Song rồi biến hắn thành một con quái vật không hơn không kém, một con quái vật với cơ thể mạnh đến đáng sợ, trong trạng thái này bất kể sức mạnh cơ thể, tốc độ, khả năng phản ứng của Vô Song đều tăng mạnh chỉ có điều nội công hay võ kỹ thì hắn căn bản không thể sử dụng, trong người hắn làm gì có nội lực mà sử dụng?.

Năng lượng hấc ám thậm chí còn ăn mòn tâm trí của Vô Song, khiến Vô Song không có cách nào tỉnh táo chiến đấu, hắn chiến đấu căn bản phải dựa rất nhiều vào bản năng, trong một tháng thời gian ở với A Thanh cho dù cực kỳ cố gắng khống chế thứ năng lượng này thì Vô Song cũng chỉ có thể tạm thời bảo vệ tâm trí thanh tỉnh, chí ít hắn sẽ cố gắng không đánh trúng phe mình.

Chung quy lại mà nói, năng lượng hắc ám này không tốt lành gì.

Đương nhiên chiến lực của Vô Song trong trạng thái này đúng là cực kỳ khả quan, phải biết lần đầu tiên ‘ma hóa’ thì Vô Song có thể khiến Lý Thu Thủy ăn thiệt thòi rất lớn, khi đã ma hóa thực lực của Vô Song kể cả không phải là đế vị cao thủ thì ít ra cũng đủ so sánh cùng ngũ tuyệt đỉnh phong cao thủ tức là cùng đẳng cấp với Thiên Sơn Đồng Mỗ hay Long đảo chủ trong trạng thái toàn thịnh.

Quan trọng nhất - Long đảo chủ lúc này không toàn thịnh.

...........

Sự biến đổi của Vô Song thật sự nằm ngoài dự đoán của cả Long đảo chủ cùng Đồng Mỗ, cả hai người lúc này do quá sức bất ngờ vậy mà vẫn chưa làm ra phản ứng thích hợp, thật ra điều này cũng khó trách hai người họ, ban đầu Vô Song vốn là yếu vô cùng vậy mà sau khi đâm một châm vào ngực liền trở thành cường giả có khí thế không thua kém gì bọn họ khi đỉnh cao, thủ hỏi sao có thể không bất ngờ?.

Một điều nữa là Vô Song lúc này không giống con người, quân áo có thể không tính nhưng toàn bộ làn da của hắn đều đã chuyển thành màu đen hắc ám, giống hệt như địa ngục ác ma vậy.

Vô Song cũng không kịp đợi Đồng Mỗ kịp phản ứng, hắn đưa tay ra bắt lấy gáy của nàng sau đó ném thẳng nàng về phái Long đảo chủ như ném một quả bóng vậy, động tác cực nhanh căn bản không có gì cần suy nghĩ.

Tác dụng phụ của ma hóa cực sớm đã hiện ra, Vô Song trong trạng thái này không có giết Đồng Mỗ đã là một loại cố gắng, lấy đâu ra khả năng bảo vệ hay suy nghĩ cho Đồng Mỗ?.

Một tay ném Đồng Mỗ về phái Long đảo chủ sau đó Vô Song lập tức di chuyển, tốc độ nhanh đến đáng sợ.

Long đảo cuối cùng vẫn là làm ra phản ứng, ông ta ánh mắt lóe lên một tia tức giận sau đó giọng nói dần dần xuất hiện sát khí.

“Tà vật, để hôm nay lão phu độ hóa cho ngươi”.

Một tay Long đảo chủ đưa ra muốn đỡ lấy Đồng Mỗ, một tay lại xuất hiện thứ năng lượng màu trắng kia muốn đón đỡ Vô Song có điều Long đảo chủ lại đánh giá thấp tốc độ của Vô Song, Vô Song đột nhiên ngả cả người về phía trước, tốc độ của hắn lại càng nhanh, hắn thậm chí vượt qua cơ thể của Đồng Mỗ đang bay đến.

Một tay đưa ra tóm lấy áo của Đồng Mỗ mạnh mẽ giữ Đồng Mỗ lại sau đó cổ tay một chuyển, hắn trực tiếp biến Đồng Mỗ thành khiên thịt, ra đỡ lấy một chiêu của Long đảo chủ.

Long đảo chủ thấy vậy liền cắn răng sau đó thật sự thu chưởng lại, thu chưởng lại lúc này căn bản cũng đã mất đi ưu thế.

Vô Song lại tiếp tục tung một quyền phá không tới, một quyền uy lực thoạt nhìn không có bao nhiêu cũng không có ba động năng lực nhưng Long đảo chủ cũng không dám coi thường, hắn có thể nhận ra một quyền này nguy hiểm thế nào.

Long đảo chủ quyền đầu cũng tung ra, bảo vệ nắm tay của hắn vẫn có một lớp năng lượng màu trắng, hắn cùng Vô Song quyền đối quyền với nhau ngay lập tức từ trong cơ thể Vô Song xuất hiện một loại lực lượng khủng khiếp, da thịt của hắn cứng còn hơn cả thép nguội, hắn trực tiếp đẩy lùi Long đảo chủ ba bước.

Đương thế làm tới, tay còn lại Vô Song tiếp tục vận lực, theo động tác lùi này của Long đảo chủ mà ném Đồng Mỗ ra ngoài, lần này rốt cuộc Đồng Mỗ cũng vượt qua Long đảo chủ.

Long đảo chủ vốn muốn đưa tay ra bắt Đồng Mỗ lại thì chợt nghe thấy một tiếng rít gào tê cả da đầu, thân ảnh hắc long sau lưng Vô Song rốt cuộc cũng hiện ra, long uy hiển lộ tạo ra một âm thanh cực kỳ đáng sợ, gần giống như tiếng rồng gầm bên trong Hàng Long Thập Bát Chưởng vậy, tiếng gầm bên trong Hàng Long làm người khác kính nể còn tiếng gầm của Vô Song hiện nay lại làm người sợ hãi.

Mượn một tiếng gầm này, Long đảo chủ lại tiếp tục chậm một nhịp, Đồng Mỗ rốt cuộc thành công xuyên qua đồng thời Vô Song cũng thanh công chiếm vị trí ban đầu của Long đảo chủ, từng quyền từng quyền mạnh mẽ đánh tới.

Vô Song chiến đấu có thể nói là đơn giản cực kỳ, không có chút hoa mỹ nào cũng chẳng có cái chiến thuật gì, hắn chỉ dùng tốc độ cùng sức mạnh cơ thể đáng sợ mà đánh với Long đảo chủ, ngoại trừ cách này ra hắn còn không biết sử dụng phương pháp khác.

Vô Song trong trạng thái ma hóa gần như bị mất đi phần người vậy, suy nghĩ của hắn còn căn bản không rõ ràng, hắn chỉ có thể chọn mục tiêu mà điên cuồng chiến đấu mà thôi.

Long đảo chủ lúc này quả thật âm thầm kêu khổ, dĩ nhiên Long đảo chủ sẽ không thua bất quá ông ta cảm thấy chiến đấu trong hang động này quá thiệt thòi, hang động vốn cũng chẳng rộng rãi gì, thân pháp của ông ta bị giới hạn rất nhiều bên trong cái hang động này quan trọng hơn Vô Song lại bám sát không bỏ, một mực bám theo công kích, cứ nhất quyết phải bắt Long đảo chủ dùng thân thể cường ngạnh chiến đấu cùng Vô Song.

Đến cái trình độ của Long đảo chủ mà nói thân thể dĩ nhiên cực kỳ đáng sợ nhưng so sánh thế nào nổi với dạng quái vật như Vô Song, cứng đối cứng người thiệt thòi chỉ có thể là Long đảo chủ mà thôi.

Khuôn mặt già nua ẩn trong lớp mặt nạ càng ngày càng lộ ra vẻ bực bội, rốt cuộc Long đảo chủ hai tay cùng mạnh mẽ đánh ra, năng lượng màu trắng lập tức áp bách cả vùng không gian này, hai chưởng hợp nhất mạnh mẽ đánh ra.

Long đảo chủ bình thường sẽ không sử dụng đến thứ này bởi ông ta có sự tự ngạo của mình.

Long đảo bản thân võ học cực kỳ cao cường nhưng bản thân võ học của ông ta cũng không phải là thủ đoạn mạnh nhất, thủ đoạn mạnh nhất của Long đảo chủ chính là thứ võ công ghi trên Tiên Bích.

Long đảo chủ dùng cả đời tham ngộ Tiên Bích, nhưng căn bản không thể khám phá ra chân chính bí mật của Tiên Bích bất quá tùy theo tư chất lĩnh ngộ, tùy theo sở học hay bản tính mà mỗi người sau khi quan sát Tiên Bích có thể tự thành một dạng võ công khác nhau, Long đảo chủ hơn nửa đời người tham ngộ Tiên Bích sáng tạo ra một môn võ công độc môn của riêng mình gọi là Thiên Địa Huyền Thiên Công.

Bằng vào Thiên Địa Huyền Thiên Công, Long đảo chủ có thể so sánh với cao thủ ngũ tuyệt hậu kỳ tuy nhiên vẫn kém hơn Thiên Sơn Đồng Mỗ một bậc có điều 3 năm trước, có một người đã thay đổi Long đảo chủ hay nói đúng hơn là thay đổi toàn bộ Hiệp Khách Đảo, một thần bí nhân giúp Long – Mộc hai vị đảo chủ tham ngộ ra được thứ võ công trong TIên Bích.

Long đảo chủ có thể đánh hòa Đồng Mỗ thậm chí ẩn ẩn có chút vượt qua Đồng Mỗ chính là vì thứ võ công hắn học được trong khoảng thời gian 3 năm qua - Bạch Thủ Thái Huyền Kinh.

Long đảo chủ cũng chỉ nắm giữ 5 thành Bạch Thủ Thái Huyền Kinh nhưng loại ‘tiên võ’ này đã giúp Long đảo chủ gần như lột xác, trong mắt Long đảo chủ tiên võ chỉ sử dụng với những đối thủ ngang tài ngang sức, ông ta không muốn hai chữ ‘tiên võ’ mất đi vị trí của mình, không muốn sỉ nhục tiên võ tuy nhiên đối mặt với Vô Song liên tục áp sát, Long đảo chủ thực sự vận dụng tới tiên võ của bản thân mình – Bạch Thủ Thái Huyền Kinh.

Đương nhiên một nguyên do rất lớn ở đây là vì ông ta muốn truy đuổi Đồng Mỗ, ‘chủ nhân’ chính là muốn ông ta mang Đồng Mỗ đến Hiệp Khách Đảo hiệp trợ chủ nhân hoàn thành đại nghiệp.

Khí trắng bao phủ cơ thể, hai chưởng hợp nhất mà đánh ra.

“Thái Huyền Hỗn Độn”.

Bạch Thủ Thái Huyền Kinh tu không phải là nội lực mà là linh lực.

Bạch Thủ Thái Huyền Kinh được gọi là tiên võ bởi nó nằm ngoài phạm trụ nội lực của con người, nó tu ra linh lực.

Bạch khí thần bí mà Vô Song cảm nhận được trong người Đồng Mỗ chính là linh lực, dĩ nhiên làm sao tích tụ được linh lực thì không phải là thứ Vô Song có thể biết đồng thời Vô Song thật ra cũng không nhận thấy hắn trong người cũng không phải là nội lực, trong người Vô Song là một dạng năng lượng cao cấp hơn nội lực nhiều, gọi là ma lực.

Nếu không có ma lực trong người, khi Vô Song ma hóa căn bản không có cách nào mạnh như vậy.

Lại nói một chưởng của Long đảo chủ đánh ra, bạch khí trở thành một dạng vô hình tấm chắn đồng thời tấm chắn này như một loại phản lực kinh khủng, trực tiếp xoay ngược Vô Song lại, cả người Vô Song bị phản lực hất bay đi, quyền đầu của hắn không thể xuyên qua tấm chắn của Thái Cực Hỗn Độn, cả người bắn ra xa.

Long đảo chủ chân nhẹ bước, bộ pháp như lục địa thần tiên, chỉ thoáng một cái ông ta tiếp tục áp sát Vô Song, trong mắt ẩn ẩn xuất hiện bạch khí.

Lần này không phải hai chưởng hợp nhất mà là hai tay hai chưởng, từ hai phía đánh tới Vô Song.

“Bạch Thủ Thái Huyền Kinh – Thái Huyền Hỗn Độn”.

Lại là một chiêu vừa rồi nhưng không ngờ công dụng hoàn toàn khác biệt, Vô Song chỉ cảm thấy hai tay ông ta mang theo hai loại lực lượng đối lập sau đó hai loại lực lượng này ép về phía Vô Song, mượn hai loại lực lượng đối lập bao Vô Song vào giữa, thứ công kích Vô Song chính là lực phá hoại do sự đối lập này sản sinh ra, đây cũng gần như khi cực âm chưởng của Vô Song cùng cực dương chưởng của Kiều Phong va chạm vậy.

Vô Song phản ứng cũng rất nhanh, một chân dẫm mạnh xuống đất, mượn lực bật lùi cả cơ thể về phía sau may mắn tránh được một đòn này nhưng xung lực kia vẫn làm Vô Song cảm thấy đầu váng mắt hoa, một chiêu này hắn không hoàn toàn có thể né tránh được.

Long đảo chủ một chiêu thất bài, ánh mắt liền trở nên sắc lạnh.

“Ma vật, thân thể còn thật sự rất mạnh”.

Theo Long đảo chủ, một chiêu này kể cả Vô Song có thể tránh được thì xung lực sẽ trực tiếp oanh kích phần đầu của Vô Song, quả thật đúng là xung lực oanh kích nhưng mà Vô Song dĩ nhiên không bị thương đến thân thể?.

Long đảo chủ tiếp tục không có nghĩ nhiều, một chân lại bước tiếp, một tay duỗi thẳng mà đánh ra.

“Thái Huyền Chân Lực”.

Bạch khí bị nén đến cực độ, một chưởng cách không đánh ra.

Một chưởng này không hề có uy áp, không cảm nhận được chút năng lực nào nhưng mà ẩn ẩn trong đó là một dạng năng lượng cực mạnh đang điên cuồng nén lại, chỉ đợi va chạm với đối phương thì lập tức sẽ bùng nổ, trực tiếp oanh đối phương tan xác.

Vô Song chỉ có thể đưa hai tay ra làm thành dấu X, vì cơ thể của mình mà ngạnh kháng một chiêu này.

Khi cái bạch thủ kia cùng cơ thể Vô Song va chạm, trực tiếp oanh Vô Song lùi lại, phải biết Vô Song hiện nay lưng đã chạm vào vách đá, hắn không có cách nào tiếp tục lùi lại, cả người từ hai phía liên tục nhận lấy lực lượng tàn phá, chính vì nhận ra điểm này mà Long đảo chủ mới muốn dồn Vô Song tới đây.

Theo suy nghĩ của Long đảo chủ, Vô Song phòng ngự cực mạnh, muốn phá được phòng ngự của Vô Song cũng chỉ có cái cách này.

Long đảo chủ cực kỳ tự tin một chiêu này của mình và quả thật dính một chiêu này Vô Song liền phải đổ không ít máu nhưng mà điều Long đảo chủ không tưởng tượng ra được là thứ đầu tiên mà ông ta thấy lại là những đầu ngón tay đen xì.

Vô Song không ngờ lại xé ra một con đường, trực tiếp dùng man lực xé đi bạch khí của Bạch Thủ Thái Huyền Kinh mà xông ra, sau đó một tay tóm lấy cổ áo của Long đảo chủ, ném thẳng ông ta xuống mặt đất cứng rắn.

Long đảo chủ nào ngờ được việc này, ông ta cũng không thể chống lại sức mạnh cơ thể của Vô Song, lập tức bị Vô Song quăng thẳng xuống nền đất bên dưới thậm chí còn chưa kịp hoàn hồn Vô Song đã đè lên cơ thể Long đảo chủ, một quyền nện thẳng vào đầu ông ta.

Cơ thể Vô Song hiện tại vừa tràn ngập màu đen của hắc ám nhưng cũng có rất nhiều máu chuyển xuống, Bạch Thủ Thái Huyền Kinh thực sự có thể phá được phòng ngự của Vô Song, tiên võ không hổ là tiên võ.

Một quyền của Vô Song đánh xuống, trực tiếp đấm nát mặt nạ của Long đảo chủ, một quyền đấm lệch luôn sống mũi của ông ta.

Quyền đầu rơi xuống, quyền thứ hai lập tức tiếp nối, một quyền nện thẳng xuống, khuôn mặt già nua của Long đảo chủ gần như biến dạng, toàn máu là máu chỉ tiếc Vô Song cũng cảm thấy một luồng sức mạnh khủng khiếp đang chạm vào ngực mình.

Long đảo chủ cũng không phải a miêu a cẩu để Vô Song bắt nạt, ông ta biết mình đang bị Vô Song dồn vào thế khó, hai tay cũng không cùng Vô Song chống lại mà trực tiếp đặt lên ngực Vô Song.

“Thái Huyền Hỗn Độn”.

Lại là chiêu này có điều vẫn cực kỳ hiệu quả, Vô Song trực tiếp bị đánh bay đi đồng thời miệng phun thêm một búng máu, lục phủ ngũ tạng của hắn mạnh mẽ bị chấn động.

Long đảo chủ cũng rất nhanh đứng lên, ông ta bị Vô Song đánh đến đỏ mắt sao có thể không đáp lại, thân pháp một chuyển, lập tức đuổi kịp Vô Song, cả người xoay trên không trung, một cước từ trên cao đạp xuống.

Một cước này lại sút Vô Song bay xuống dưới mặt đất như một quả bóng vậy, sau đó chỉ thấy Long đảo chủ hai chân đạp vào không trung, từ bàn chân bắn ra hai luồng kình lực, người của hắn bắn thẳng về phía Vô Song đang nằm đó.

Hai tay chắp làm một nhưng bạch khí không tán mà lại tụ, Bạch Khí tụ lại trên tay giống như đang thủ hộ hai tay của ông ta vậy.

“Thái Huyền Thiên Nộ”.

Vô Song khó khăn lắm mới tỉnh hồn lại đồng thời lập tức thấy đối thủ đang lao tới, đối mặt với Thái Huyền Thiên Nộ hắn có cảm giác như ‘thiên’ đang nộ vậy chỉ là không biết tại sao khi nhìn thấy thứ uy áp của ‘thiên’ này ma khí của Vô Song lại càng bạo ngược, bạo ngược đến tình trạng chuẩn bị ăn mòn lý trí của hắn.

Chính ma lưỡng lập.

Nếu coi ‘bạch’ là chính thì ‘hắc’ là ma.

Trước uy thế một chiêu này chỉ thấy Vô Song gầm lên một tiếng, hư ảnh hắc long lại hiện ra sau lưng sau đó nhập luôn vào trong cơ thể của hắn, tiếp tục xuyên qua cơ thể Vô Song mà bám lên cánh tay trái của hắn, cánh tay vốn thuần một màu hắc ám vậy mà lại xuất hiện cả vẩy rồng... nhìn Vô Song hiện tại quả thực không khác gì quái vật.

Không có bất cứ cảm giác gì, tất cả chỉ còn sự bạo ngược, Vô Song tay trái cũng đánh ra một quyền.

Một quyền đơn giản cực kỳ trực tiếp oanh kích vào Thiên Nộ, hai người Long đảo chủ cùng Vô Song đều không thể tưởng tượng được uy lực hai chiêu vừa rồi, cả hai trực tiếp bị bắn ngược đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.