Vô Song không biết được ở thế giối cũ xảy ra chuyện gì, hắn cũng không biết việc Vương Trùng Dương muốn tiến về Phật Sơn, hắn sau khi thấy Hoàng Dược Sư rời đi tất nhiên cũng không níu kéo gì mà lập tức quay về xe ngựa của bản thân mình.
Vừa trở về xe ngựa lập tức nhận được sự quan tâm của Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong hắn chỉ thản nhiên mỉm cười bất quá hắn cũng không dám kể sự thật cho hai người này nghe.
Nếu chỉ có mình Hoàng Dung thì Vô Song sẽ không nói gì nhưng mà còn có cả Mai Siêu Phong ở đây, nếu Mai Siêu Phong biết kẻ giết trượng phu của mình ở ngay gần đây chỉ sợ nàng lập tức hóa điên bất chấp tất cả mà đi tìm Quách Tĩnh.
Đây là việc Vô Song không mong nhìn thấy.
“Cũng không có gì, ta một đường đi theo hướng Nhược Hoa chỉ sau đó rất nhanh nhìn thấy phụ thân muội đang cùng người khác chiến đấu bất quá chỉ là đơn giản luận bàn mà thôi tuyệt đối không có gì nguy hiểm, sau khi quan sát trận chiến của phụ thân muội rồi tận mắt thấy lão nhân gia rời đi thì ta liền trở về”.
Hoàng Dung mở to ánh mắt ra nhìn Vô Song một chút, đôi mắt cơ linh chớp chớp cực kỳ linh động sau đó tò mò mà lên tiếng.
“Luận bàn?, có thể luận bàn với phụ thân tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, không biết là vị nào?”
Vô Song cũng không hề nghĩ ngợi, nói dối không chớp mắt.
“Thoạt nhìn là một lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3297890/quyen-2-chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.