Đứng ở góc độ Kiều Phong mà nói bản thân Vô Song đương nhiên không sai nhưng chắc chắn cũng chẳng đúng, thân là người nối nghiệp Hồng Thất Công sau này mà quản lý Cái Bang thì Kiều Phong nhất định phải đứng ra bảo vệ Cái Bang, cho dù Cái Bang k đúng thì Kiều Phong cũng nhất định phải đứng ra mà che cho bọn họ, việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa hư không.
Vô Song tất nhiên cũng sẽ hiểu việc này, bản thân Kiều Phong giống với cha mẹ vậy, con mình đi đánh nhau bất kể đúng sai thì vẫn phải quan tâm con mình trước hơn nữa bản thân con mình chắc chắn rất ít khi sai, với bất cứ ai đứng vào địa vị Kiều Phong chỉ cần có năng lực thì sẽ đều vì Cái Bang ra mặt, ngay cả Vô Song cũng vậy.
Hai người căn bản không ai sai, sai ở đây chỉ là vì chỗ đứng khác nhau mà thôi.
Kiều Phong dần dần bước về phía Vô Song hay nói đúng hơn là bước về phía Hề Sơn Hà, thân hình cao lớn dần dần cúi xuống nhẹ vỗ vào vai vị hộ pháp này sau đó khẽ lên tiếng.
“Hề hộ pháp, ngươi lui lại trước đi, nói với Lỗ trưởng lão lần hành động này đặt hết lên người ta, mấy vị cứ lui đi”.
Hề Sơn Hà chỉ bị thưởng ở chân mà thôi cũng chẳng phải trọng thương gì, hắn tất nhiên là có thể đứng dậy, Hề Sơn Hà cũng như Trần Cô Nhạn, hai người này khi nhìn thấy Kiều Phong đều thở ra một hơi, Kiều Phong trong mắt đám người Cái Bang thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3297874/quyen-2-chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.