Vô Song bản thân vốn không quá hiểu rõ luật lệ của Tiêu Dao Phái, hắn chỉ biết bản thân Tiêu Dao Phái đệ tử yêu cầu quan trọng nhất là dung mạo sau đó mới đến tư chất, bản thân Tiêu Dao Phái cũng có đầu vào tuyển chọn cực cao có thể nói là cao hơn bất cứ môn phái nào trong Kim Dung.
Vô Song khi bước vào thử thách của Lý Thu Thủy hắn còn âm thầm ghen tị một chút đối với Hư Trúc, người so với người đúng là tức chết, Hư Trúc rõ ràng thành công vượt quan ải dễ hơn Vô Song quá nhiều quá nhiều, dễ đến không thể chấp nhận được bất quá Vô Song cũng hiểu Hư Trúc có thể coi là trường hợp đặc biệt dẫu sao hắn được chọn vào Tiêu Dao Phái chủ yếu là vì một chữ ‘duyên’, nếu không phải Vô Nhai Tử đã sớm gần đất xa trời thì cũng không đến lượt Hư Trúc trở thành Tiêu Dao Phái chưởng môn.
Lại nói đến Vô Song lúc này, bằng vào tính cách của hắn nếu bớt được việc nào đương nhiên là tốt việc đó nhưng hắn lại có một loại cảm giác mơ hồ, hắn cảm thấy nếu như vượt qua toàn bộ cửa ải thí luyện của Tiêu Dao Phái liền sẽ thu được chỗ lớn rất nhiều, vượt xa với chỗ tốt nếu hắn chỉ dừng lại ở đây.
Suy nghĩ của Vô Song đương nhiên cũng hợp tình hợp lý dẫu sao độ khó thử thách càng cao thì thu hoạch được càng nhiều mới đúng, làm gì có chuyện kẻ chỉ vượt qua 3 quan ải thử thách có thể có đãi ngộ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-vo/3297837/quyen-2-chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.