Ở đây không ai không phải là cao thủ, thậm chí vượt xa hai người Thư Sinh cùng Phán Quan, ánh mắt đương nhiên rất độc.
Bọn họ liền nhìn ra, trên sân lúc này Doãn Chí Bình thoạt nhìn như đang chiếm thượng phong, có điều bộ pháp của ‘cô bé’ kia không hề loạn, tiến lui có thứ tự, hơn nữa người lạc nhịp lại chính là Doãn Chí Bình, chỉ cần Doãn Chí Bình không thể tiếp tục đủ lực duy trì thế công, liền chắc chắn thất bại.
Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều không hiểu được việc gì xảy ra, có điều nhìn thấy hộ vệ nhà mình bị thương, ánh mắt liền trở nên âm trầm.
Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh đều là cao thủ võ lâm, ánh mắt rất độc, chỉ cần nhìn vào vết thương của hộ vệ, cũng biết người gây ra là cô bé kia, dù sao châm ngọc trên tay cô bé cũng là thứ hung khí duy nhất tại hiện trường có thể gây ra vết thương tương tự.
Tất nhiên hai người cũng cực độ ngạc nhiên, trong đầu lục lại toàn bộ thiếu niên thiên tài trong thiên hạ, trong đám bọn họ căn bản không có ai giống ‘Vô Song ‘.
Đâu chỉ Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung tò mò, ở bên cạnh bọn họ Tống Viễn Kiều cùng Sử Hỏa Long cũng đang lục tìm toàn bộ tư liệu của bọn họ, cũng không tài nào nhận ra Vô Song rốt cuộc xuất ra từ môn phái nào, hoặc đi ra từ vị sư phụ nào.
Sau lưng bọn họ, cả Tô Xán cùng Tống Thanh Thư đều nhíu mày, hai người cùng ở bên trong Tiềm Long Bảng với Doãn Chí Bình có điều bọn họ không cùng đẳng cấp, Doãn Chí Bình không tài nào so sánh nổi với bất cứ một ai trong hai người họ tuy nhiên khi cả hai nhìn Vô Song, ánh mắt liền trở nên ngưng trọng.
Doãn Chí Bình với bọn họ tuổi tác ngang ngang nhau, cũng tầm 15 – 16 tuổi nhưng ‘cô bé’ kia chỉ sợ so với Quách Phù cũng không lớn hơn bao nhiêu, Tống Thanh Thư cùng Tô Xán tuy không nói ra nhưng trong lòng thì biết, ở độ tuổi của Vô Song, hai người căn bản không thể đỡ nổi Doãn Chí Bình quá 10 chiêu.
Cuối cùng đến hiện trường là Toàn Chân Giáo – Vương Xử Nhất.
Nếu những người khác đều mang theo hậu bối chạy đến đây thì chỉ có duy nhất Vương Xử Nhất đi một mình nhưng lại là người đến cuối cùng, từ một điểm này có thể nhìn ra, Vương Xử Nhất quá yếu so với những người còn lại.
Vương Xử Nhất còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nhìn thấy Doãn Chí Bình khổ chiến cùng một tiểu cô nương, ánh mắt lập tức nhìn về phía sư đệ của hắn – Hách Đại Thông.
Hách Đại Thông phát hiện ánh mắt sư huynh liền chỉ có thể thở dài, hắn hiện nay liền là cưỡi hổ khó xuống.
Vốn tưởng Vô Song là quả hồng mềm, vốn tưởng Doãn Chí Bình dễ dàng ăn điểm trong mắt Quách Phù, ai biết Vô Song cường đại quá mức như thế?.
Mới 6-7 tuổi đã ngang tay với đệ nhất thiên tài thế hệ thứ 3 của Toàn Chân Giáo.
Đây tuyệt đối là một cái tát vang dội vào mặt Toàn Chân Giáo.
Tại hiện trường cũng chỉ có Dương Quá là vui mừng nhất, đứa nhóc này ngạc nhiên đến mức không khép miệng lại được, ‘tỷ tỷ xinh đẹp’ quá lợi hại.
Dương Quá vốn tưởng đám hộ vệ kia sẽ gây khó dễ cho tỷ tỷ xinh đẹp, nhưng nhìn thảm trạng bọn họ rồi lại nhìn tỷ tỷ xinh đẹp quyết đấu cùng đạo sĩ mũi trâu, Dương Quá liền càng thêm tôn sung vị tỷ tỷ này.
.........
Ở giữa sân, Vô Song vẫn thủ còn Doãn Chí Bình vẫn tấn công, có điều trong ánh mắt Doãn Chí Bình càng ngày càng gấp.
Hắn phát hiện các trưởng bối đến đây, lại nhìn thấy biểu hiện trên khuôn mặt Vương Xử Nhất, Doãn Chí Bình liền cực kỳ xấu hổ cùng tức giận
Quyết đấu cùng nữ nhân đã xấu hổ, lại còn là một đứa bé tuổi chưa bằng ½ hắn, vậy mà hắn còn không thắng được, Doãn Chí Bình hiện nay tâm muốn chết cũng có.
Về phần Vô Song, hắn căn bản không nhận ra đám người kia, vì vậy hắn liền lười quan tâm hơn nữa cho dù nhận ra, Vô Song cũng không có quan tâm.
Đúng lúc này, dị biến xảy ra.
Chỉ thấy Doãn Chí Bình thu kiếm lại, sau đó thanh kiếm của hắn vậy mà xoay tròn.
Thấy động tác này, Vương Xử Nhất cùng Hách Đại Thông vội kêu lên.
“Chí Bình, dừng tay”.
Đáng tiếc bọn họ nói quá chậm, chỉ thấy Doãn CHí Bình hét lên.
“Toàn Chân Giáo – Bắc Đẩu Kim Cang Kiếm”.
Kiếm của Doãn Chí Bình đột nhiên nhanh đến đáng sợ, kiếm này thậm chí vượt quá khả năng tưởng tượng của Vô Song, uy thế mười phần.
Lúc này Vương Xử Nhất cùng Hách Đại Thông sắc mặt liền lạnh lại, nhìn về phía Doãn Chí Bình.
Bắc Đẩu Kim Cang Kiếm thuộc chí dương kiếm, là tuyệt chiêu mạnh nhất bên trong Toàn Chân Kiếm Pháp, Doãn Chí Bình mới chỉ học được 7 phần uy lực của Bắc Đẩu Kim Cang Kiếm nhưng chết người nhất là, Doãn Chí Bình căn bản không thể thu tay lại, hắn còn chưa tinh thông chiêu thức đến mức này.
Bình thường sinh tử quyết đấu thì không sao, nhưng đây là sinh nhật Quách Tĩnh, ai dám giết người?.
Quan trọng nhất, có ngu cũng biết ‘cô bé’ kia không xuất thân từ danh môn đại phái thì cũng có siêu cường chỗ dựa, ‘nàng’ có mệnh hệ gì, chưa chắc Toàn Chân Giáo đã chịu được.
Quách Tĩnh từng đi theo Toàn Chân Giáo – Mã Ngọc học nghệ, đương nhiên biết Bắc Đẩu Kim Cang Kiếm uy lực, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, lập tức muốn ra tay bảo vệ Vô Song.
Quách Tĩnh vừa muốn động, đã bị Hoàng Dung giữ lại, sắc mặt Hoàng Dung đầy hứng thú, nhìn xoáy về phía Vô Song, sau đó với Quách Tĩnh nhè nhẹ lắc đầu.
Hoàng Dung thiên tư hơn người được mệnh danh nữ gia cát, danh hiệu này không phải là hư danh hơn nữa khả năng cảm nhận của Hoàng Dung cực cường, chỉ cần bằng cảm giác, nàng liền có thể đại khái phán định ra ai cao ai thấp.
Trong mắt Hoàng Dung, cho dù rất khó tin nhưng ‘đứa bé gái’ kia chỉ sợ cùng đẳng cấp với đám người Tống Thanh Thư cùng Tô Xán.
Nếu là hai người này đứng trên sân, căn bản không sợ Doãn Chí Bình.
Theo suy nghĩ của Hoàng Dung, nếu như vậy Vô Song cũng sẽ không sợ Doãn Chí Bình.
Quả nhiên Hoàng Dung ánh mắt vẫn là hơn Quách Tĩnh một bậc.
Chỉ thấy Vô Song dùng một chân làm trụ, cả người theo một góc độ không thể tưởng tượng được, lướt ngược ra sau Doãn Chí Bình, lưỡi kiếm của Doãn Chí Bình vừa vặn sượt qua mặt hắn.
Doãn Chí Bình phản ứng cũng không kém, vội quay người lại muốn chém xuống đất chỉ tiếc là chân hắn vừa vận sức lập tức đau đớn vô cùng, sắc mặt Doãn Chí Bình vặn vẹo cực kỳ khó coi.
Bắp chân của Doãn Chí Bình lúc này cắm một cây châm ngọc, châm ngọc dài 15 cm đã có đến 10 cm cắm ngập vào thịt hắn, Doãn Chí Bình có cảm giác chân mình như bị xuyên thủng ra một lỗ.
Vô Song tiếp tục xoay tròn sau đó hiện ra sau lưng Doãn Chí Bình, bàn tay đưa ra phía trước một châm thẳng vào ngực Doãn Chí Bình vừa vặn lúc Doãn Chí Bình quay đầu lại, có điều đây không phải châm ngọc mà là kim châm.
Kim châm nếu không đâm vào tử huyệt sức sát thương liền không lớn nhưng độ chính xác là tuyệt đối.
Châm thứ nhất lên người Doãn Chí Bình, hắn chỉ cảm thấy lồng ngực như bị vật nặng đè lên, hô hấp trở nên khó khăn, thậm chí nội công cũng trở nên trì trệ.
Sau đó hắn liền kinh hãi khi thấy Vô Song xoay cổ tay, ba kim liên tiếp phóng ra, toàn bộ đều châm vào ngực Doãn Chí Bình, lúc này hắn triệt để cảm nhận nội lực toàn thân bị tắc nghẽn, không cách nào tiếp tục điều động.
Không có nội lực, Doãn Chí Bình trong mắt Vô Song căn bản là cá nằm trên thớt, lập tức bàn tay của Vô Song cong lại thành trảo, ấn thẳng vào cổ tay của Doãn Chí Bình, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Doãn Chí Bình chỉ cảm thấy như có luồng điện chạy vào cổ tay mình, khiến cổ tay trong phút chốc mất đi tri giác, kiếm của hắn liền rơi xuống.
Một chân bị Vô Song tạm thời phế, nội lực không còn, Doãn Chí Bình liền biết sự việc tiếp theo liền không dễ chịu.
Vô Song đơn giản chỉ lên gối thẳng vào tiểu phúc của hắn, Doãn Chí Bình khuôn mặt liền tái đi sau đó chuyển sang trắng bệch, hai tay ôm phía dưới sau đó đổ sập xuống, cả người cong như con tôm, quằn quại đau đớn.
Vô Song lạnh lùng chỉ lướt qua người hắn một lần nữa, tiện tay rút châm ngọc lại, động tác phi thường thành thục.
Không còn châm ngọc đâm vào bắp chân, ở bắp chân Doãn Chí Bình xuất hiện một lỗ máu, sau đó máu phun ra thành tia, thoạt nhìn cực kỳ ghê rợn.
.........
Trận chiến này làm Vô Song học ra rất nhiều điều, lúc trước hắn liền ảo tưởng chỉ bằng Quỳ Hoa Bảo Điển cùng Dược Vương Thần Châm hắn có thể đánh bại toàn bộ nhất lưu cao thủ, cho đến hôm nay Vô Song mới thấy suy nghĩ của hắn quá buồn cười cùng ấu trĩ.
Đã có gan hành tẩu trên giang hồ đều có bản lĩnh phòng thân, không phải là thịt là cá cho Vô Song mặc sức chém giết đặc biệt là danh môn đại phái, Quỳ Hoa Bảo Điển đương nhiên rất mạnh nhưng cũng không mạnh đến mức nghiền ép toàn bộ võ học trong thiên hạ.
Trên thực tế, Vô Song biết Doãn Chí Bình tính về thực lực chưa chắc đã mạnh hơn Bôn Lôi Hổ là bao nhưng hắn có chiêu thức tinh diệu bù vào, Toàn Chân Kiếm Pháp tuy không phải là kiếm pháp hàng đầu trong thiên hạ nhưng cũng phải làm Vô Song cẩn thận đối phó, điều này nói lên, Vô Song hắn còn quá yếu.
Vô Song còn đang buồn phiền vì mình yếu đuối nhưng trong sân mọi người đang nhìn hắn như nhìn quái vật.
Tất cả động tác căn bản không thừa ra chút nào, phi thường nhanh mà cũng phi thường chuẩn xác.
Đặc biệt là khuôn mặt của Vô Song, lạnh lùng cùng vô cảm, một khuôn mặt quá đáng sợ với một đứa bé 6-7 tuổi.
Ra tay cực kỳ quyết đoán, không có chút ngập ngừng cũng chẳng có chút thương hại, căn bản không cần suy nghĩ thậm chí như một loại thói quen, một loại tiềm thức.
“Doãn nhi...”.
Lúc này cả Hách Đại Thông cùng Vương Xử Nhất đều lao thẳng về phía Doãn Chí Bình đang đau đớn nằm trên mặt đất, vẻ mặt cả hai đều cực kỳ lo lắng.
Vô Song đương nhiên không có lực ngăn cản hai vị tiền bối này, hắn chỉ lạnh lùng né ra một con đường cho Vương Xử Nhất lao qua.
Thật tâm mà nói Vô Song rất muốn phế đi năng lực đàn ông của Doãn Chí Bình, bất quá có hai vị trưởng bối của hắn nhìn chằm chằm, Vô Song vẫn là phải thu tay lại.
Sau trận chiến với Doãn Chí Bình, Vô Song liền biết mình rất yếu, trong hai người Vương Xử Nhất cùng Hách Đại Thông, Vô Song căn bản không thắng nổi ai, vì vậy hắn cũng chỉ đành tha cho Doãn Chí Bình một mạng.
Quan trọng hơn đây là Quách Tĩnh địa bàn, Vô Song chưa quên Quách Tĩnh cùng Toàn Chân có quan hệ thân mật thế nào.
Điều duy nhất Vô Song không ngờ là... tầm quan trọng của Doãn Chí Bình trong phái Toàn Chân.
Nếu Vương Trùng Dương còn sống, 50 năm sau Toàn Chân Giáo liền là một cái Võ Đang thứ hai, đáng tiếc Vương Trùng Dương lại chết sớm, Toàn Chân Giáo hiện nay liền như mặt trời xuống núi.
Toàn Chân Giáo thế hệ sau lại càng không bằng thế hệ trước, đến mức Doãn Chí Bình là Toàn Chân Giáo đệ nhất thiên tài, cũng là hy vọng duy nhất của Toàn Chân Giáo.
Lúc này thấy Doãn Chí Bình thảm trạng, Hách Đại Thông hai mắt đỏ lên.
“Yêu nữ, mới từng ấy tuổi đã ra tay tàn nhẫn như vậy, lão phu liền thay sư phụ ngươi dạy dỗ ngươi, tránh cho thiên hạ lại nhiều thêm một nữ ma đầu”.
Hách Đại Thông nói xong lập tức lao về phía Vô Song, để đám người xung quanh kinh ngạc không thôi.
Vô Song cũng không ngờ mình lại gặp cái trường hợp này, đánh nhỏ dĩ nhiên gọi lớn?.
Tốc độ của Hách Đại Thông rất nhanh, hắn là nhất lưu cao thủ trên giang hồ, thực lực của hắn lúc này căn bản là quá tầm với Vô Song.
Tuy vậy Vô Song không hề sợ hãi, trái lại trong mắt chiến ý bắt đầu xuất hiện.
Lúc nãy hắn đánh cùng Doãn Chí Bình chỉ dùng Dược Vương Thần Châm cùng Quỷ Ảnh thân pháp bên trong Quỳ Hoa Bảo Điển.
Hắn không dám dùng Quỳ Hoa Bảo Điển đấu với Doãn Chí Bình bởi nếu thật sự là Quỳ Hoa Bảo Điển, Doãn Chí Bình chắc chắn phải chết, Vô Song còn chưa muốn xé rách da mặt với Toàn Chân Giáo cũng như gây chiến cùng Quách Tĩnh.
Có điều hắn nhường một bước dĩ nhiên đối phương tiến một bước?, thật sự nghĩ hắn là quả hồng mềm?.
Nếu Hách Đại Thông bình tĩnh chiến đấu, Vô Song liền sợ hắn vài phần bất quá lúc này trong ánh mắt chỉ còn lại giận giữ, loại trạng thái này chính là tối kỵ của người luyện võ, Vô Song hiện nay lại có vài phần tự tin đánh bại Hách Đại Thông, thậm chí giết hắn.
Đương nhiên ở đây có một số người sẽ không để Hách Đại Thông ra tay, điển hình là Quách Tĩnh.
Quách Tĩnh lập tức phi thân tới, khoảng cách của hắn đến chỗ Vô Song tương đối xa, sắc mặt Quách Tĩnh liền lạnh lại.
“Dừng tay”.
Quách Tĩnh hét lên một tiếng mang theo kinh người nội lực như muốn cảnh tỉnh Hách Đại Thông đồng thời ở sau lưng Hách Đại Thông bản thân Vương Xử Nhất cũng sợ hãi hét lên.
‘Sư đệ, thu tay”.
Hách Đại Thông lúc này bị giận giữ xâm chiếm tâm trí, nào có thể thu tay, trong mắt hắn ngày hôm nay nhất định phải dạy dỗ Vô Song, giúp Doãn Chí Bình xả giận.
Đáng tiếc không đợi Quách Tĩnh đến kịp cũng chẳng đợi Vô Song ra tay, có một bàn tay tát thẳng vào mặt Hách Đại Thông.
Một tát này mang theo âm thanh ghê người, vang vọng toàn bộ nội viện Quách phủ, sau đó thân thể Hách Đại Thông như diều đứt dây bắn ra ngoài 10m, làm đổ sập cả bức tường nội viện.
Ở trước người Vô Song không biết từ bao giờ đã xuất hiện một lão nhân toàn thân mặc đạo bào màu xanh, trong mắt lão nhân này hiện lên một luồng nộ hỏa, thậm chí... sát khí.
“Tài không bằng người thì thôi đi, còn dám cậy già lên mặt lấy lớn hiếp nhỏ?. Toàn Chân Giáo các ngươi muốn thay ta dạy dỗ đệ tử của ta?, buồn cười. Để lão phu thay Trùng Dương tiểu tử kia dạy dỗ toàn bộ Toàn Chân Giáo các ngươi một lần”.
Giọng nói bá đạo kinh người đồng thời mang theo một luồng khí thế bàng bạc đè ép toàn bộ bốn phương tám hướng.
Bất kể là Quách Tĩnh, Hoàng Dung hay Tống Viễn Kiểu, Sử Hỏa Long đều mạnh mẽ lùi lại phía sau, vẻ mặt không thể tin.
Quách Tĩnh có thể so với ngũ tuyệt, Sử Hỏa Long, Tống Viễn Kiều cùng Hoàng Dung đều là Tông Sư cao thủ vậy mà không có cách nào chống lại khí thế của lão nhân kia.
Về phần Vương Xử Nhất trực tiếp bị hất bay đi, miệng phun máu tươi liên tục lùi lại hơn 15 bước mới có thể bình ổn, vẻ mặt sợ hãi vô cùng.
Đây là thực lực của Ngũ Đế cao thủ, trước mặt ngũ đế là rồng cũng phải cuộn lại, là hổ cũng phải nằm xuống.
Tại thế giới này, Ngũ Đế cao thủ không khác gì bom nguyên tử của tương lai, rất ít khi ra tay nhưng đã ra tay hậu quả căn bản không ai chịu nổi.
.............
Tuần này ngày 4 chương
12h trưa – 3h chiều – 6h chiều – 9h tối
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]