Chương trước
Chương sau
Sáng hôm sau khi vừamới thức dậy, Meyami liền đi nhanh chóng làm công việc cuả mình và rờixuống nhà. Hôm qua cô nghĩ các anh đã mệt, nên cô muốn chuẩn bị bữa ănsáng cho mọi người. Nhưng không ngờ, Meyami vừa bước xuống cầu thangđang nghe tiếng nồi sôi sùng sục, và tiếng lanh canh của thìa va vào vật mỏng nhôm. Meyami thắc mắc, bước chân hết bậc cầu thang. Có lẽ anh Ukyo thức dậy sớm để chuẩn bị cho bữa sáng và trưa của mình chăng? Hay hômnay anh có ca tòa?
”Anh Ukyo...”
”U-Ừm, Mimi, còn sớm em có thể nghỉ mà”
Ukyo, nghe giọng nói cô, liền đặt đũa xuống, xoay người, cười với cô. Meyamibước lại gần anh nhìn kỉ, là một bữa ăn cay vào buổi sáng sao?
”Em sẽ làm giúp anh chứ?”
Ukyo đứng bên cạnh cô, chống tay lên eo, hỏi cô bằng ánh mắt nghiêm túc.Đáng tiếc Meyami không để ý, chỉ chăm chú nhìn nồi canh, rồi gật đầu.Ngay cả ánh mắt cũng không để vào anh. Ukyo thở dài.
”Em thật là...”
”Anh Ukyo, anh đã nêm nếm chưa?”
Meyami quanh sang nhìn anh, rồi lại nhìn nồi canh, lát sau cô lại nhìn anh khi không nghe trả lời. Ukyo đã đến rất gần cô từ khi nào, đến nổi khi côngẩn lên thì đã chạm vào chốt mũi anh. Anh không quan tâm Meyami có để ý ra sao, vòng tay qua eo cô, tay kia đem giá thổi nguội nước canh trongnó, rồi đưa mắt nhìn Meyami.
”Muốn biết nêm nếm hay chưa em có thể tự kiểm nghiệm mà!”
”Em?...Ừm, ngô...”
Ukyo uống một muỗng canh, khi canh chưa kịp nuốt xuống cổ họng đã quanh sang khóa đôi môi nhỏ kia, truyền hết nước canh vào miệng cô, ép cô nuốtxuống. Meyami mở to mắt nhìn anh, thật sự mới sáng ra cô đã làm gì choanh tức giận chứ? Cô thật không hiểu, nhưng dù có hiểu hay không thì đối với Ukyo thì chẳng cần, môi cô bị khóa chặt, hương vị của anh lạitruyền vào cuốn họng, ngay cả nước canh vị ngọt đắng ra sao đã trôi mất. Mùi vị của anh lấp đầy khuông miệng, chiếc lưỡi to tướng của anh cứ thế tiến vào, lôi kéo lười cô xoay vòng tròn, rồi tiếp tục khiêu vũ, hơi bị anh mạnh bạo hút cạn còn ngay cả bờ môi cũng bị anh cắn cho đau đớn.Hai tay chống trên ngực anh cự tuyệt, thì khoảng cách ngày càng một gần, cho đến khi Ukyo đẩy hoàn toàn người cô vào lòng mình, nụ hôn bá đạobắt đầu cô ngã ra phía sau, bàn tay to tướng của anh đặt sau gáy cô, vừa đỡ vừa ấn mạnh vào môi anh, vòng tay trên eo của tiếp tục cuốn thêm một vòng, khiến người cô trở thành sương tủy của anh.
Trước tìnhcảnh này, Meyami thật không biết làm cách nào thoát khỏi anh, chỉ còncách chịu bị anh dày vò, chờ đến khi anh thỏa mãn. Nhưng Ukyo càng hôncàng say, động tác càng mạnh bạo, có lúc Meyami thật cực khổ ngăn đượchành động muốn luồn vào áo trong của mình từ bàn tay khó chịu kia. Cốsức kéo anh ra khỏi mình, Meyami thoát được lòng anh liền hít lấy hít đỡ không khí xung quanh mình, cơ thể như đỗ xuống đất, cô ngồi bệch dướiđất mà ôm ngực thở hồng hộc.
Ukyo đứng trần người, nhìn bóng nhỏquỳ rạp dưới đất, lại liên tưởng đến hình tượng mạnh bạo của mình. ANhchợt sửng người, có phải hay không bây giờ anh trở thành ác thú? Mỗi lúc anh bên cô, chỉ mỗi lúc anh muốn bên cô như thế. Bước đến một bước,ngồi xuống bên cô. Đợi cho Meyami đã hít no đủ khí bị mất đi, Ukyo vòngtay qua người cô ôm thật chặc. Im lặng chuẩn bị tinh thần để nghe cô cựtuyệt.
”ANh xin lỗi”
Meyami không trả lời, đáp lại anh chỉ có không gian im lặng và trống vắng. Ukyo liền tâm trầm xuống, vangvọng lời nhắc nhở không ổn. Bàn tay muốn riết cô, nhưng lại không dám.Meyami im lặng như thế ngồi trong lòng anh, nhắm mắt tiếp tục hít khôngkhí của mình. Cho đến khi Ukyo hốt hoảng đến sốt vó, muốn bế cô đến bệnh viện, thì cô mới dùng giọng nói trong trẻo để lên tiếng.
”Lúc nào anh cũng mạnh bạo như vậy!”
“...”
”Kẻ ngốc thích dùng vũ lực đấy!”
Ukyo mở to mắt nhìn đôi môi sưng đỏ, lại cố gắng mỉm cười kia. Mắt bắt đầuhoa đi, anh biết bây giờ cô đã hiểu được tình cảm của anh, nhưng chínhanh lại có tính còn hơn cả ích kỉ, luôn muốn đem cô giấu đi mà không cho ai chạm vào.
”Lần sau sẽ không có như vậy nữa”
”Còn có lần sau sao?”
”Anh...hahahahahaha..”
Meyami lắc đầu, thở ra, nhói người hôn lên má của anh. Ukyo chợt khựng người,rồi lại vui vẻ vòng tay ôm cô vào lòng, để lưng cô tựa vào người mình,cằm anh đặt lên mái tóc cô, cọ nhẹ. Meyami cũng chỉ để anh ôm, im lặngnhư vậy, thời gian trôi đi, trong sự yên bình và nhẹ nhàng trong khônggian bếp. Tiếng nồi canh sôi sùng sục liền đánh thức hai người, họ chỉbiết nhìn nhau cười ngượng, Ukyo với tay đến tắt bếp, Meyami quay ngườiđem bát địa dọn lên bàn.
”Mimi, buổi sáng tốt lành”
”Fuutan, buổi sáng tốt lành”
Trên lầu Fuutan đột nhiên đi xuống, đến bên bàn kéo ghế ra ngồi xuống.Meyami đối diện cậu chăm chú dọn chén, đột nhiên cậu đứng thẳng người,nhói người về hướng cô, canh đúng đôi môi kia hôn lên. Một cái rõ kêu,trong ánh mắt to tròn của cô và bình dấm chua đang chuẩn bị mút đồ ăn ra bếp. Fuutan không giải thích, chỉ nháy mắt với cô
”Chẳng phải đây là cách chào hỏi tốt nhất sao?”
Meyami cũng chẳng phản bát, dù sao cậu ta đóng phim lâu vậy có thể là nhiễm từ phim những cách chào hỏi của nước ngoài đi.
”Mimi, mới sáng môi cậu lại sưng đỏ thế kia?”
Fuutan nhăn mày, lướt qua bờ môi cô, rồi liếc qua người nào kia trong bếp.Một luồn điện chạy qua, ngay lập tức luồn điện khác đáp trả. Fuutan trực tiếp bỏ đi luồn điện kia, nắm tay Meyami kéo cô lên phòng mình. Khi côkịp hoàn hồn đã ngôi trên giường trong phòng cậu. Nhìn Fuutan đang lụctìm gì đó trong chiếc hộp giấy.
”Ừm-..Fuutan này... mình”
”Ngồi đó đi, mình có cái này cho cậu!”
Fuutan không muốn để Meyami nói thêm liền đẩy lời nói cô một bên, liếc một cái rõ đáng sợ khiến Meyami im lặng ngoan ngoãn ngồi một bên. Thật sự cômuốn ra khỏi phòng, ở trong phòng của ai đồ Sakura-kun thì không ổn chút nào. Fuutan không đỡ ý đến suy nghĩ của cô, lục tung tất cả mọi thứtrong phòng cuối cùng lấy ra chiếc họp nhỏm, rồi tự động xé nhãn gián,hiệu và băng keo dính đầy trên miệng nắm.
”Lại đây Mimi”
”U-Ừm...”
Cô nghe lời đến ngồi bên ghế gần cậu, Fuutan từ trong hộp gỗ lấy ra lọthuốc nhỏ, đổ một ít lên tay, đặt tay lên môi cô miết nhẹ. Nhìn cậu bạnchăm chú tha gì đó trên môi cô, khuôn mặt khác hẳn với những câu đùa cợt lúc trước, nghiêm nghị, và đôi mắt chăm chú hơn hẳn những khi làmviệc.
”U-Ừm..Fuutan để mình tự tha”
”Im lặng!”
Meyami liền ngậm miệng. Khuôn mặt Fuutan tức giận rất đáng sợ, và có phần muốn giết người nữa.
”Ưm...”
”Đau sao?”
Ngón tay cậu sơ ý chạm vào vết sưng, cô liền cau mày, mắt xoay tròn ước đẫmlệ. Fuutan lo lắng nhìn cô, hỏi han rồi lại dùng ngón trỏ xoa dịu chỗđó đi, giọng nói cậu hạ xuống đến mức nước chảy.
”Mình sẽ nhẹ tay hơn, yên tâm nhé!”
“...”
”Là do anh Ukyo đúng không?”
“...”
”Đây là mùi kẹo ngọt, thuốc này chữa vết thương rất nhanh. Và mình không muốn môi người yêu của mình bị thâm khi mình hôn đến!”
“...”
Fuutan thoa xong xuống liền đứng dậy, cất đi hộp thuốc, đem một cái khác đưacho cô: “Giữa nó, đó là thuộc dưỡng môi, giữ môi mình cẩn thận tránh xalão UKyo ra!”
“....Cảm ơn...”
”Mình muốn môi cậu vào ngày đêm tân hôn!”
Meyami ngẩn người, ngước nhìn cậu, Fuutan cau mày, cúi người xuống liền ôm lấy cô, đè xuống giường. Mình lại leo lên giường, chân cậu vắt lên ngườicô, đè xuống.
”Fuu...”
”Để đó!... CHỉ một chút thôi!”
“...”
”Bốn năm qua cậu ở đâu hả Mimi? Cậu sống như vậy có tốt không? Có ở đó mànhớ mình không? Có hát những bài hát cậu và mình sáng tác haykhông?...Đã rất lâu khi cậu mình đã rất sợ như vậy, luôn hổi những câuđó không biết bao nhiêu lầm, có lúc mình còn không tin mình có thể nhìnbầu trời hàng giờ khi nhớ về những câu trả lời.”
Fuutan vuốt loạn tóc trải trên giường phía sau lưng cô, ôm ấp người ngọc dịu dàng vào lòng. Cúi người nhìn Meyami
”Hạnh phúc của cậu luôn tốt với mình Mimi à. Nhưng khi cậu quay trở về, mìnhlại thật ích kỉ. Mình không muốn nhường cậu Mimi à.”
Cô dụi vào lòng cậu, nhắm mắt. Sáng nay cô mất ngủ, vậy nên để hơi ấm của cậu cho cô đi!
Fuutan đợi nghe tiếng thở đều của cô mới thở dài, đặt cô xuống giường, kéochăn đắp cho cô. Cô bé này vẫn không chịu thay đổi, luôn suy nghĩ chongười khác nhiều hơn mình sao? Cậu quỳ xuống bên giường cô, đưa tay xoakhuôn mặt mềm mịm đang ngủ say kia, rồi nắm lấy tay cô hôn lên.
”Ngủ ngon, nàng công chúa của tôi”
Xong Fuutan rời khỏi phòng, lần này cậu không cần phải tìm kế lãng tránh nữa rồi. Bây giờ cô ấy đang ngủ, đố ai dám vào phòng cậu đấy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.