Công xưởng Travel bữa nay tự hoạt động.
Đó là kết luận của cô sau khi rời khỏi cửa tiệm bán quan tài kia. Mệt mỏi, văng giày cao gót, lên phòng mình tắm rửa, thay bộ váy nhẹ nhàng hơn.Mang dép bệch xuống nhà.
Meyami không thích loại trang phục quácầu kì, tưởng kín đáo, thực chất quyến rũ đến chết người, nhất là phầncổ đầm, chúng sẻ quá sâu, lại còn ôm cưng vòng một, khiến ngực bị ép tạo nên một quả núi nhỏ trước ngực.
Ngày đầu tiên nhìn thấy chúng, cô đã vứt ngay vào sọt rác.
Từ đó cứ cách hai ngày, Meyami lại có bộ váy mới từ công xưởng nhà mình,và các trang phục chính do cô thiết kế ra, không nhãn hiệu, dấu hiệu hồđiệp rất nhỏ, và tinh tế may bằng tay dưới lớp váy mỏng là điểm duy nhất mang danh vọng của gia tộc.
Vì là quý tộc, mở tủ gỗ to lớn ra, giày, khăn voan, bao tay, và nhiều nhất là đàm váy chật kín tủ.
Đến khi nào dừng lại việc cung cấp đồ hằng tuần đây?
” Tiểu thư, có vị khách nhỏ đang chờ cô”
Willian nhìn cửa mở, liên xoay người định đóng lại, nhưng thấy cô đứng trước tủ đồ, sửng người, rồi lại thở dài. Nhẹ lên tiếng nhắc nhở, trong tâm lạisuy nghĩ nên chọn lọc lại giúp cô tủ đồ này, hoặc là đóng một cái tohơn.
” Vị khách nhỏ?!”
” Người đang chờ ở phòng khách”
” Willian, xem lại tủ đồ, các giày, váy, tất cả không phải do công xưởngmình làm ra. Loại quá cũ theo cỗ truyền, và không giống mẫu tôi thiết kế vứt đi. Hoặc đi gom từ thiện đi”
”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-trang-trong-mua/1567478/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.