“ Một vụ án tiếp diễn ra ở thị trấn X, một kĩ nữ lại bị giết. Vết thươngcắt ngang qua cơ thể. Nạn nhân không kịp một lời trăng trối.”
” Hết rồi?”
” Không còn”
” Vậy đi làm việc của anh đi”
Willian cúi người, rồi ra khỏi phòng.
Meyami liếc mắt nhìn tờ bào đỡ lại trên bàn, đem tay dũi người, đánh cái ngápdài, thả người trên nệm, chui rút vào chăn ấm. Thưởng thức giấc mơ củamình.
Làm người phải biết hưởng thụ, sống biết bằng lòng với cái mình đã có.
Meyami là con lười, nói ngắn gọn thế thôi.
Nhưng mà...bằng lòng với cái mình đã có...
Mở mắt nhìn ra cửa sổ, gió thổi vào phòng làm phất phơ màn cửa. Đứng dậy,bước ra vén màn rồi kéo cửa lại. Ánh mắt chợt dừng lại bóng đen dưới gốc cây, nheo mắt nhìn kĩ. Hình dáng một con người mờ mờ ảo ảo, đứng thẳngđó. Không chuyển động. Màn đêm xuống, ánh trăng mờ nhạt lên cao.
Meyami cúi cùng bỏ cuộc, mắt cô rất đau. Không muốn nó khóc là máu thẫm.
” Tiểu thư, tôi nghĩ cô đã ngủ”
” Bên gốc cây, nhìn xem là cái gì vậy?”
Willian bước vào phòng, nhìn sang đệm không nhìn thấy chủ nhân. Tâm hoáng hoảng định kêu tìm, ánh mắt đúng nhìn thấy bóng người sau tấm màn. Anh quênmình chưa đóng cửa.
Nghe lời cô, Willian nhìn sang. Đáng tiếctrong mắt anh chỉ là một bóng cây to, phũ kính bởi những chiếc lá. Quayđầu nhìn cô, Meyami cười nhìn anh thở dài. Không nói thêm, bảo anh đóngcửa sổ giúp cô. Lần sau không được quên. Rồi bỏ mà anh lẽo lên giường.Ngồi đó nhìn Willian lưu loát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-trang-trong-mua/1567476/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.