“ Soạt...soạt...Nó ở đâu được chứ?”
Trời về đêm dù là ánh sao hay ánh trăng cũng không thể rọi đầy đủ cả một gốc cây to lớn. Gió lạnh kéo về, từng giọt mồ hôi trên trán rơi xuống mặtđất.
Đem tay mình lâu đi vệt mồ hôi kia, lại ngẩn người nhìnchất ướt mặn chát cô đã quên nó rất lâu rồi. Cơ thể trở về nhiệt độ cũsao? Không thể tin được.
Hoặc là nó báo hiệu một cái gì đó sắp bắt đầu, và với cô dường như chỉ có chết là cách báo hiểu có lợi nhất.
Nhớ vào kiếp trước, nhiệt độ cơ thể còn có trở về như người thường, đãkhông còn vui mừng hấn khởi. Nhưng lần này Meyami lại trông chờ một điều gì đó sẽ đến và tốt đẹp hơn. Cho dù cô đã đoán được kết quả không mấylà tốt đẹp.
Lắc đầu xoá đi suy nghĩ của mình, tiếp tục tìm trongbóng tối chiếc điện thoại. Thật sự thì Meyami thật ngu ngốc khi khôngmang theo đèn pin khi ra ngoài này bây giờ thật khổ mà!
” Cuối cùng cũng tìm được!”
Ngón tay chạm phải vẫn cứng hình chữ nhật nhỏ mà lạnh tanh. Vội vớ lấy đemra chỗ sáng mà phủi bụi, rồi lau qua một lần. Cảm giác như điện thoạikêu khổ vì có một vị chủ nhân như cô đây. Mạng điện thoại bỏ vào túi áo, xoay người hướng phòng mình mà về. Tiếp theo Meyami cần xem lại vàibảng nhạc đó Fuutan đưa qua, chỉ có cậu mới hiểu được sở trường của cômà chọn nhạc chờ hai người phối hợp ăn ý. Lúc trước khi vừa chấm dứtcuộc thi, cô đã nhìn thấy trong mắt cậu những câu hỏi khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-trang-trong-mua/1567463/quyen-1-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.